TIN TỨC
icon bar

Không thể đánh cược tương lai vào một giấc mơ chưa có nền móng

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2025-05-31 08:16:47
mail facebook google pos stwis
641 lượt xem

Dự án đường sắt cao tốc Bắc – Nam là khát vọng lớn của nhiều thế hệ người Việt. Nhưng khát vọng đó không thể được thực hiện bằng những viễn cảnh đẹp và những lời hứa từ những nhà đầu tư thiếu kinh nghiệm, thiếu cam kết và thiếu trách nhiệm tài chính. Bài viết này không phản đối sự phát triển, mà phản đối lối làm thiếu tỉnh táo – khi rủi ro thì dân gánh, còn lợi nhuận thì tư nhân hưởng trọn.


NGUYÊN HÙNG

Dự án đường sắt cao tốc Bắc – Nam đang được các cơ quan truyền thông “lề phải” quảng bá như một bước ngoặt mang tầm thế kỷ, là động lực phát triển, là biểu tượng hiện đại hóa. Về mặt khát vọng, không ai phản đối. Về lý tưởng phát triển, ai cũng mong muốn. Nhưng thực tiễn triển khai lại cho thấy: nếu không đủ tỉnh táo, thì từ một giấc mơ lớn, chúng ta có thể rơi vào một cơn ác mộng tài chính kéo dài hàng thế hệ.

Câu hỏi không còn là “nên làm hay không”, mà là: làm bằng cách nào, với ai, và lấy gì để bảo đảm đây không là canh bạc khổng lồ?

Ước mơ hiện đại, nhưng không thể thực hiện bằng lối làm liều

Việt Nam không thể mãi chạy trên những đường ray khổ ngang bé xíu và cũ kỹ từ thời Pháp thuộc. Đường sắt tốc độ cao như ở Trung Quốc, Nhật Bản, Pháp, Đức, Tây Ban Nha… là cần thiết, nếu muốn phát triển hài hòa giữa các vùng miền, giảm tải đường bộ và hàng không, kích hoạt các cực tăng trưởng mới. Nhưng cần thiết không có nghĩa là phải làm bằng mọi giá, đặc biệt là bằng những cái giá chưa được kiểm chứng – cả về năng lực tài chính, kinh nghiệm thi công lẫn độ tin cậy pháp lý của các nhà đầu tư.

Hiện nay, nhiều tập đoàn tư nhân đề xuất làm đường sắt tốc độ cao với những điều khoản nghe thì rất “dễ thở” cho nhà nước: cam kết đầu tư hàng chục tỷ đô la, hứa hẹn chuyển giao công nghệ, tạo công ăn việc làm... Nhưng nếu đọc kỹ, sẽ thấy không ít đề xuất đi kèm các điều kiện hết sức bất thường: xin vay hàng chục tỷ đô từ ngân sách, lãi suất 0%, thời hạn từ 30 năm trở lên, kèm độc quyền khai thác gần như trọn đời. Có doanh nghiệp xin tới 99 năm, có nơi chưa từng hoàn thành một tuyến hạ tầng lớn nào mà vẫn được coi là “ứng viên tiềm năng”. Điều này thực chất là muốn làm của tư bằng tiền công, và đẩy phần rủi ro về phía Nhà nước và nhân dân.

Nhiều “giấc mơ giấy” đã từng… bị đắp chiếu

Chúng ta không nghi ngờ thiện chí của các nhà đầu tư. Nhưng cũng không thể bỏ qua hiện thực: đã từng có những dự án hạ tầng “hứa như rồng cuốn” rồi thi công như “rùa bò”, thậm chí bỏ dở dang suốt hàng chục năm trời. Không ít tuyến đường đô thị, cầu cống trọng điểm – dù nằm ngay giữa các trung tâm kinh tế lớn – vẫn chưa xong sau hơn một thập kỷ. Vậy thì với một dự án trải dài hơn 1.500km, xuyên suốt đồi núi – đồng bằng – sông ngòi – bão lũ, liệu có thể “hoàn thành trong 5–7 năm” như các bản vẽ đẹp như mơ? Thú thực, nếu tuyến ĐSCT Bắc Nam sẽ hoàn thành chỉ sau 5-7 năm thì rốt cuộc, chẳng ai bằng người Việt và không đâu bằng Việt Nam.

Nếu đang thực hiện nửa chừng rồi… “trục trặc”, ai sẽ là người đứng ra chịu trách nhiệm? Vì có nhà đầu tư nào dám thế chấp tài sản để đảm bảo cam kết đâu! Cuối cùng lại là Nhà nước phải vào cuộc giải cứu, và nhân dân tiếp tục gánh nợ!

Tư nhân rất cần, nhưng không thể “vẽ đường để hổ chạy”

Việc mở cửa cho tư nhân tham gia vào hạ tầng là đúng đắn – nhưng phải đi cùng cơ chế đấu thầu minh bạch, năng lực được chứng minh bằng công trình cụ thể, và rủi ro phải được ràng buộc pháp lý rõ ràng. Chúng ta không thể để tình trạng một doanh nghiệp “vẽ dự án”, Nhà nước đi vay vốn, rồi giao công trình cho bên chưa từng làm, để đến khi hỏng việc thì… gọi đó là “rủi ro khách quan”.

Kinh nghiệm thế giới đã chỉ rõ: hạ tầng lớn không thể để mặc cho cảm tính. Các dự án đường sắt cao tốc của Trung Quốc, Nhật, Hàn… đều được khởi đầu bằng sự chuẩn bị kỹ lưỡng về nền tảng công nghiệp, tài chính, nhân lực và công nghệ. Không ai làm đường sắt tốc độ cao mà thiếu chuyên ngành cơ khí chính xác, không có hệ thống điều độ vận hành an toàn, không có quy trình bảo trì bảo dưỡng dài hạn. Càng không thể để phần mềm điều khiển, dữ liệu hành khách rơi vào tay các nhà thầu thiếu minh bạch nguồn lực.

Không thể phó thác tương lai dân tộc cho “thành tích nhiệm kỳ”

Một đất nước 100 triệu dân, đang nỗ lực thoát khỏi bẫy thu nhập trung bình, không thể tự biến mình thành “con nợ thế kỷ” vì những giấc mơ không kiểm soát. Và càng không thể giao dự án trăm tỷ USD cho một thương hiệu chỉ nổi lên bằng khẩu hiệu và hình ảnh.

Chúng ta có cần một đường sắt cao tốc? – có.
Nhưng trước hết, cần một tư duy cao tốc – minh bạch, bền vững, và tự lực.
Và cần cả một tinh thần cảnh giác – không để tốc độ làm mờ đi sự tỉnh táo.

Chọn sai nhà đầu tư không chỉ là thất thoát tài chính, mà là đặt cược cả tương lai kinh tế – xã hội của đất nước vào tay một ván bài chưa rõ người chia.

Không thể đánh đổi an sinh quốc gia lấy ảo vọng "thành tích nhiệm kỳ".

Mời đọc bài liên quan:::Chọn nhà đầu tư ĐSCT: Nhìn từ hai đề xuất của VinSpeed và THACO

Bài viết liên quan

Xem thêm
50 năm nhìn lại – Hành trình từ quá khứ đến tương lai
Bài đăng báo Văn nghệ Công an, số 761 (ngày 29/5/2025)
Xem thêm
Chọn nhà đầu tư ĐSCT: Nhìn từ hai đề xuất của VinSpeed và THACO
Ưu tiên minh bạch, lựa chọn người đồng hành chứ không chọn “người xin ưu tiên”
Xem thêm
Khi nước Pháp nắm tay chúng ta bằng sự tử tế và trí tuệ
Gửi đến Emmanuel và Brigitte Macron – một lời cảm phục. Gửi đến những ai gieo rắc định kiến và xúc phạm tình yêu – một lời cảnh tỉnh. Và gửi đến bạn đọc – những ai còn tin vào sự tử tế, xin hãy cùng tôi giữ gìn.
Xem thêm
Sứ mệnh của văn nghệ sỹ trước kỷ nguyên mới
Bài đăng trên Tạp chí Sông Lam, số 5/2025
Xem thêm
Một dòng chảy lớn mang dấu ấn của Thành phố anh hùng
Bài đăng Thời báo Văn học Nghệ thuật, số 20 ngày 15/5/2025
Xem thêm
Một chỗ đứng cho văn chương - Tiếng nói nhà văn
Giữ được ngọn lửa văn chương – cũng là giữ lấy linh hồn của dân tộc.
Xem thêm
Nhớ những ngày quân ngũ
Nguồn: Tạp chí Sông Lam
Xem thêm
Nhà thơ Nguyễn Văn Hùng: Nhớ một người thơ tử tế vừa ra đi
Tôi đánh giá Mẹ vào thơ là một bài thật hay trong chùm thơ vào loại hay của Nguyễn Duy Năng, có thể đàng hoàng vượt khỏi lũy tre làng đất Nghệ, để đến với bạn yêu thơ cả nước!
Xem thêm
Chú Năng... | Hồi ức của Thường Kha
Chú Năng ơi, tâm hồn trong sáng của chú – dù nói câu gì cũng chẳng có vẩn đục nào. Chú nói – chỉ để góp thêm tiếng cười, để nối dài những bữa rượu vui…
Xem thêm
Nhà văn Khuất Quang Thụy những quầng sáng trong lam lũ, nhọc nhằn
Bài của nhà văn Sương Nguyệt Minh trên Văn nghệ Online.
Xem thêm
Nhà phê bình Vũ Nho: Tuổi bảy mươi vẫn ham đi tìm cái mới lạ
Những phát hiện mới của Vũ Nho trong công trình “Hồ Xuân Hương Thơ và đời”.
Xem thêm
Nguyên An, người cần mẫn viết chân dung – Tiểu luận của Vũ Nho
Mỗi người viết phê bình văn học có một cách thức, một con đường riêng đi vào thế giới văn chương. Có thể nói Nguyên An là một người thủy chung và có đóng góp quan trọng vào thể loại chân dung văn học.
Xem thêm
Nhà phê bình Bùi Việt Thắng: Có nụ mừng nụ…
Nguồn: Trang web Hội Nhà văn Việt Nam
Xem thêm