Ngôn ngữ-Lý luận - Phê bình
Trong thời kỳ mới, trí thức và văn nghệ sĩ không chỉ là người đồng hành mà còn là động lực quan trọng, góp phần đưa TP.HCM phát triển mạnh mẽ và bền vững, vươn xa trên trường quốc tế.
Thơ Vương Cường không chỉ là hồi ức, mà còn là lời nhắc nhớ, để chúng ta không quên những trang sử bi tráng của dân tộc. Tạp chí Sông Lam trân trọng giới thiệu chùm 5 bài thơ rút từ tác phẩm này.
Nói đến văn học một vùng miền, trước hết người ta nghĩ đến những tác giả/cây bút sinh sống và sáng tác trường kỳ ở đó để tạo nên diện mạo văn học đặc sắc, riêng có. Nhưng thực ra, mỗi vùng miền văn học xưa nay thường không/chưa bao giờ là “lãnh địa khép kín” cơ học mà luôn có sự giao kết, đan xen từ ngoài vào, từ trong ra, từng bước định hình, in sâu dấu ấn của các tác giả/cây bút trong đời sống văn học vùng miền đó cũng như cả nước.
Trong dòng chảy văn hóa sôi động của TP.Hồ Chí Minh, thơ phổ nhạc không chỉ là một thể loại nghệ thuật – mà còn là một hình thức ký thác tâm hồn. Mỗi bài thơ được phổ nhạc là một lát cắt thời gian, nơi tình yêu thành phố, khát vọng con người và hơi thở thời đại quyện vào nhau, ngân nga thành tiếng hát.
Chùm thơ từng được đăng trên báo Văn nghệ Công an, nay xin lưu lại tại đây như một dấu mốc nhỏ trong hành trình cầm bút của tôi – một người viết luôn biết ơn những giá trị thiêng liêng của đất nước, và khao khát gìn giữ vẻ đẹp của tâm hồn Việt trong từng câu thơ.
Anh nói về niềm tin, em nói về hoài nghi
hai phía nối dài trên định mệnh ta đi
Trong số những nhà thơ kể trên, thì Vũ Quần Phương là người viết nhiều lời bình hơn cả, ở đây có bình tác giả, bình tập thơ và đặc biệt là bình các bài thơ hay, như là một đơn vị cơ bản trong sản xuất và tiêu dùng thơ.
“Mẹ về làm dâu cửa sông
Không nơi khô ráo mà mong trú vào”
Tập thơ Một Phía có thể không dễ đọc, nhưng một khi đã đọc, người ta khó có thể dừng lại. Nó giống như một chuỗi những mảnh gương vỡ, mỗi bài thơ là một mảnh phản chiếu một góc hiện thực. Những ai tìm kiếm sự chân phương, dễ hiểu có thể sẽ không hợp với Một Phía, nhưng những ai thích những câu thơ kích thích tư duy, chạm vào những góc khuất sâu kín, chắc chắn sẽ tìm thấy sự đồng điệu.
Bình minh đã rạng cuối đường
Bên kia thềm nắng gặp vườn thạch lan...