- Thơ Nguyên Hùng
- Đảo - sóng, thuyền – bến | Chùm thơ ngắn
Đảo - sóng, thuyền – bến | Chùm thơ ngắn
Biển gọi những điều không tên…
Chùm thơ "Đảo & Sóng – Thuyền & Bến" là hành trình giăng mắc giữa những cặp đôi không thể tách rời: phút giây bám víu và khát vọng buông trôi, nỗi cô đơn và sự hòa tan, cội nguồn tĩnh tại và nhịp phiêu du vô tận.
Bằng ngôn từ tinh khôi, hình ảnh đa nghĩa, tác giả biến sóng, đảo, thuyền, bến thành những ẩn dụ sinh động về tình yêu, thân phận và sự dâng hiến. Đâu đó trong lớp vỏ thiên nhiên kia, ta nhận ra con người bé nhỏ mà dữ dội – khi thì "ngơ ngác trước bến bờ xa lạ", khi lại "háo hức hướng trời xa", nhưng trên hết, vẫn là tình yêu thủy chung như đảo với sóng: "Dù biển yên biển động / Đảo sóng mãi không rời".
Những câu thơ như cánh buồm căng gió, vừa chở nặng triết lý, vừa khẽ chạm vào miền cảm xúc nguyên sơ nhất của kẻ lữ hành giữa đại dương đời người.
TK – Một người bạn.
ĐẢO & SÓNG
Sóng phiêu du xứ người
Đảo chìm trong biển vắng
Bỗng một ngày xanh nắng
Sóng tìm về đảo xưa.
Từ ấy sóng đong đưa
Đảo bồng bềnh theo sóng
Dù biển yên biển động
Đảo sóng mãi không rời.
THUYỀN & BẾN
Thuyền ra khơi - nhớ bến nôn nao
Chưa đầy cá đã vội về với bến
Buông neo rồi chợt bồn chồn nhớ biển
Gió mơn man mời gọi cánh buồm.
Không có gió, biển nào cũng cô đơn
Thuyền ngơ ngác trước bến bờ xa lạ
Khi gió nổi biển trào dâng sóng cả
Cánh buồm căng háo hức hướng trời xa...
ĐẢO
Ngồi bên cảng vẫn thèm ngắm biển
Ra đảo vẫy vùng càng thấm vị trùng khơi
Trôi chơi vơi giữa sóng nước mây trời
Càng thấm thía kiếp người nhỏ bé.
SÓNG
Sóng dù hung dữ, biển không đau
Bởi chính sóng đã làm nên biển lớn
Khi biển vui, sóng tung tăng đùa giỡn
Khi biển buồn, sóng ào ạt sẻ chia.
Nguyên Hùng