TIN TỨC
icon bar

Đi vào Cõi nhân gian | Nguyễn Bình Phương

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2022-03-04 09:16:04
mail facebook google pos stwis
4036 lượt xem

NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG

Sáng tác văn học, xét cho cùng, là kể câu chuyện mà không lường trước được giới hạn của nó. Câu chuyện mà Cõi nhân gian kể, về tổng thể là đại chuyện, với bối cảnh một giai đoạn chuyển đổi cơ chế, vì thế kéo theo những thay đổi của con người.

Bộ tiểu thuyết Cõi nhân gian  

Việc kéo theo thay đổi từng cá nhân chính là những tiểu chuyện trong cái đại chuyện kia. Nhiều chuyện nhỏ hợp nhau thành chuyện lớn. Và các cá thể góp mặt làm nên một cõi nhân gian.

Trong Cõi nhân gian (tiểu thuyết của Nguyễn Phúc Lộc Thành - NXB Hội Nhà Văn), nhân tình thế thái lộ ra ở từng nhân vật. Có nhân vật thống nhất từ đầu đến cuối về bản chất, nhưng đa số nhân vật thay đổi theo thời gian cùng thời cuộc.

Những nhân vật ấy hoặc thuở ban đầu còn trong sáng, sau ngày càng tha hóa, thậm chí dữ tợn hơn. Cũng có nhân vật lại biến chuyển theo hướng ngược lại, nó tìm cách bơi ngược dòng nước ngầu đục của thời thế để tìm về nguồn trong trẻo của nhân chi sơ tính bản thiện.

Giữa cái bể mịt mùng của giới làm ăn, bao gồm cả làm ăn về quyền, tiền, với đủ các nhân vật, quan chức có, đại gia có, giang hồ có, thân phận cu li có, đầy những mánh lới, cạm bẫy và sóng ngầm, thì nhân tính vẫn cứ nổi trôi mà chẳng chịu chìm đi. Ví dụ như trong cảnh giới lọc lừa, giăng bẫy nhau, vẫn có những khạo khờ về tình yêu bất chấp tuổi tác.

Người Việt có câu dạy làm người: Học ăn, học nói, học gói, học mở. Quy chiếu câu này sang văn học, sẽ thấy đấy là quy trình của sáng tạo. Học ăn là cách thức lựa chọn tiếp cận, nghiền ngẫm, hấp thụ hiện thực đời sống bộn bề.

Học nói là học cách bồi đắp, phát triển ngôn ngữ, sử dụng nó để tạo ra giọng điệu riêng. Học gói là nghệ thuật bao quát, thâu tóm, dồn nén, sắp xếp thế giới xung quanh theo một chỉnh thể chủ quan. Học mở là nghệ thuật tạo ra sự đa nghĩa để nới rộng kích thước tác phẩm.

Cõi nhân gian không nằm ngoài cái quy trình ấy. Ở học ăn, tác phẩm lọc lựa, hấp thụ được những nhân vật mang tính tiêu biểu cho các tầng lớp. Điều ấy cũng cho thấy tác giả đầy vốn sống, trải đời, biết ngụp lặn trong đó để tìm ra chất liệu.

Ở học nói, Cõi nhân gian có phong cách riêng, xuyên suốt một giọng kể đầy vững chãi và khí lực, không trùng cho tới dòng cuối. Cõi nhân gian biết cách học gói, dù cả đống nhân vật với đủ loại nhưng vẫn được gói ghém trong một chỉnh thể, dài nhưng không lê thê, nhiều nhưng không thừa.

Vì nhà văn thường không lường trước giới hạn của câu chuyện, cho nên để kết thúc được là điều khó, nhất là với mạch chuyện giăng trập trùng thì muốn kết được, phải cần đến nghệ thuật của sự can đảm. Dùng một giấc mơ dở dang, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, để kết thúc, không phải khéo mà cao tay. Đó chính là nghệ thuật học mở.

Cõi nhân gian, qua chuyển động của các sự kiện, cho thấy không chỉ một giai đoạn xã hội cụ thể, với những câu chuyện cùng những con người cụ thể, mà đã mở rộng biên độ, giới hạn để tiến tới tính khái quát cao hơn, rằng: đây đích thị là cõi nhân gian, vừa đáng ngại, vừa đáng quý.

Đáng ngại vì xu hướng tha hóa, đáng quý bởi luôn còn đó, dù là chập chờn, ánh sáng của thiện tâm trong cái vùng nguy cơ thăm thẳm kia.

Với bộ tiểu thuyết dày dặn, quả thực nhà văn Nguyễn Phúc Lộc Thành đã mang tới cho bạn đọc nói rộng, và văn học nói hẹp, một Cõi nhân gian theo đúng nghĩa.

Nguồn: https://tuoitre.vn/

Bài liên quan:
Vài lời nhân CÕI NHÂN GIAN chính thức có mặt tại các nhà sách

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bàn tròn kỳ 36: Khi nhà thơ bị “vô hình” trong ca khúc phổ thơ
Có một nghịch lý đáng buồn trong đời sống âm nhạc – thơ ca: ca khúc phổ thơ thì nhiều, nhưng tên nhà thơ thường bị quên lãng.
Xem thêm
“Chữ gọi mùa trăng” – Khúc tri âm dịu dàng của một tâm hồn nữ tính
Tập thơ “Chữ gọi mùa trăng” của Triệu Kim Loan là thế giới nội tâm phong phú, đa chiều của một tâm hồn phụ nữ đầy trải nghiệm.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 35: Ai đang gieo “tin giả” trong văn học?
Ai mới thật sự gieo “tin giả” vào lòng công chúng? Và phải chăng chính sự thiếu minh bạch, thiếu chính trực của những người cầm bút mới là “chất độc” đầu độc niềm tin văn học hôm nay?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 34: Hư cấu nghệ thuật trong phim “Mưa đỏ”
Một tác phẩm nghệ thuật thành công không nằm ở việc tái hiện chính xác từng chi tiết, mà ở chỗ khơi dậy tình yêu nước và lòng biết ơn cha anh, để lịch sử tiếp tục sống động trong tâm thức nhiều thế hệ.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 33: Khi “cái kết nhân văn” đi nhanh hơn tâm lý nhân vật
Truyện muốn nhấn mạnh tình máu mủ nhưng lại quên rằng tình phụ tử cũng cần thời gian và sự bồi đắp. Khi sự hòa giải diễn ra quá nhanh, cái nhân văn mà tác giả mong muốn dễ trở thành “nhân văn nóng vội”, chưa kịp đi qua những ngập ngừng, day dứt – vốn là hơi thở của đời thường.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 32: Nguyễn Duy và tiếng chuông gọi tên mười loại phê bình
Bài văn tế đặc biệt của nhà thơ Nguyễn Duy – một lời cảnh tỉnh, một tiếng chuông thức tỉnh từ một thi sĩ từng trải
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 31: Trăm Ngàn – từ cẩu thả chữ nghĩa đến vụng về truyền thông
Lần này, chúng ta hãy nghe hai cây bút vốn được xem là “những kẻ lắm chuyện” – TS Hà Thanh Vân và nhà văn Đặng Chương Ngạn nói gì? Một người đào sâu từ góc độ truyền thông – giữa báo chí chính thống và mạng xã hội, một người lại lật tung những chi tiết cẩu thả và phi lý trong chính văn bản truyện.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 30: Khi ý tưởng bị đánh tráo
Bàn tròn Văn học kỳ 30 xin mời bạn đọc cùng đối thoại về câu chuyện này – không phải để truy cứu cá nhân, mà để suy nghĩ sâu xa hơn: văn chương sẽ đi về đâu, nếu lòng tin của người viết trẻ bị phản bội và lòng tin của công chúng bị bỏ rơi?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 29: Phản biện ẩn danh - Dũng khí hay sự né tránh?
Trong Bàn tròn kỳ này, câu chuyện nói về hiện tượng phản biện văn chương dưới những cái tên xa lạ, thậm chí là ẩn danh.
Xem thêm
Thi pháp của thơ ngắn – Trường hợp Mai Quỳnh Nam
Trong tất cả các thể loại văn học, thơ ca là nơi ưu tiên hàng đầu cho các hình thức ngắn gọn. Điều này không chỉ thể hiện ở độ dài khiêm tốn của các tập thơ mà còn nằm ở đặc trưng nội tại của thơ, vốn hướng đến sự cô đọng hơn so với các thể loại khác (như tiểu thuyết).
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 28: Minh bạch – từ chuyện nhỏ đến vấn đề lớn
Bàn tròn Văn học kỳ 28 không nhằm khơi gợi thị phi, càng không phải góp gậy góp đá “đánh hội đồng” một tổ chức nghề nghiệp mà chính “thư ký bàn tròn” này được vinh dự là hội viên.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 27: Công bằng trong xét giải - Từ quy chế đến thực tiễn
Giải thưởng văn học hằng năm của Hội Nhà văn Việt Nam đang đối diện một nghịch lý: quy chế một đằng, thực tế một nẻo.
Xem thêm
“Lời ru bão giông” - Hành trình từ chiến trường đến nhân sinh
Lời ru bão giông của Trần Hóa không chỉ là một tập thơ, mà là bản hòa tấu của ký ức, trải nghiệm và những suy ngẫm về đời sống.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 26: Khi công bằng bị bỏ quên, im lặng trở thành câu trả lời
Bàn tròn Văn học kỳ này xin giới thiệu nội dung tóm lược của hai bức thư ngỏ – coi đó như một lời chất vấn trực diện, một thử thách đối với tính minh bạch và liêm chính của một cuộc thi văn chương quốc gia.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 25: Minh bạch là điều kiện sống còn của uy tín văn chương
Bàn tròn kỳ 25 chọn hai bài viết mới nhất của nhà văn Đặng Chương Ngạn về “thầy Uông” – thành viên Hội đồng Sơ khảo – như chất liệu để trao đổi thẳng thắn.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 24: Trăm Ngàn câu hỏi, một chữ Minh bạch
Xin mời bạn đọc cùng ngồi lại, để lắng nghe, để bàn luận, và biết đâu, để cùng trả lời câu hỏi day dứt: Liệu văn chương Việt có thể đứng thẳng bằng phẩm giá của nó, hay sẽ mãi lẫn lộn trong những “trăm ngàn” trò chơi lợi ích?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 23: Giải thưởng, danh hiệu và chuẩn mực văn chương hôm nay
Nếu ở các kỳ trước, chúng ta chủ yếu xoay quanh truyện ngắn Trăm Ngàn, thì lần này, hai ý kiến góp mặt mở rộng vấn đề sang một góc nhìn gai góc hơn: chuyện “lợi ích nhóm” trong đời sống văn học – nghệ thuật.
Xem thêm
Những câu thơ thức “canh chừng lãng quên”
Với cảm hứng từ hai tứ thơ độc đáo – Cõng bạn đi chơi của Vương Cường và Dìu mẹ đi thăm mộ mình của Hồ Minh Tâm – bài viết của Bùi Sỹ Hoa (đăng trên Tạp chí Sông Lam, số 7/2025) đưa người đọc bước vào thế giới thơ về đề tài thương binh – liệt sĩ bằng một góc nhìn mới mẻ, giàu sức ám ảnh.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Đức Hạnh, nỗi niềm thành mây trắng
Cánh buồm thao thức trân trọng giới thiệu bài viết của TS, nhà thơ, nhà phê bình Lê Thành Nghị - một bài viết công phu, giúp người đọc soi chiếu tập thơ Khát cháy từ nhiều chiều, để người đọc khám phá một “hiện thực khác” giàu thi vị.
Xem thêm