TIN TỨC
icon bar

Đọc 108 đoản khúc thơ của Nguyên Hùng | Nguyễn Hồng Báu

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2022-12-03 10:33:28
mail facebook google pos stwis
1218 lượt xem

BẠN BÈ VIẾT VỀ THƠ NGUYÊN HÙNG

NGUYỄN HỒNG BÁU

Sinh ra ở Cửa Hội, nơi dòng sông Lam hòa vào biển Đông, ai cũng ít nhiều mang âm hưởng của biển cả. Đó là giọng nói, lời phô. Các bà thường phân bua: ăn sóng nói gió mà. Nhưng Nguyên Hùng dường như chả có yếu tố biển nào trong dáng vẻ, phong cách hay giọng nói mang nét riêng cả.

Vốn là chàng thư sinh đại học Thủy lợi, rồi nghiên cứu sinh ngành công trình thủy ở Matxcơva, Nguyên Hùng đã để hồn mình bay lẫn vào vườn thơ. Anh yêu toán, yêu những công trình trong lĩnh vực thủy lợi, nhưng anh vẫn miệt mài gạn nhặt, chắt chiu từ công việc, từ cuộc sống từng vần thơ. Với duyên thơ mượt mà, giọng thơ trong trẻo đã thấm vào máu anh từ thuở sinh viên, Anh đã đến với Làng Thơ Việt Nam từ những năm đầu tiên của thế kỷ XXI. Là hội viên HNV Viêt Nam, Hội viên HNV TP Hồ Chí Minh, chủ nhiệm Hội thơ Nghệ - Tĩnh tại TP Hồ Chí Minh. Cây bút đầy duyên thơ của Anh đã gửi vào đời những đứa con duyên dáng, khỏe mạnh: Cánh buồm thao thức (thơ 2007); Sóng không từ biển (thơ 2009); Bay về phía bão (thơ 2013); Dấu chân lục bát (thơ 2014); Một trăm lẻ hai mảnh ghép văn nhân (thơ 2017); trên 60 ca khúc phổ thơ. Tập thơ 108 đoản khúc thơ được HNV VN cho xuất bản năm 2019.

Tháng 7/2020 vừa rồi tôi vào thăm Sài Gòn, được hân hạnh gặp anh Nguyên Hùng. Và tập thơ: 108 đoản khúc thơ được Anh trao tận tay. Vui và cảm động vì tôi và Anh sinh ra từ xứ Nghệ, cùng có những năm học cấp 3 đầy khói lửa ở quê nhà, và như có một sự kết dính kỳ diệu từ những trang thơ, tôi đã đọc kĩ từng "đoản khúc" của Anh. Cuốn sách nhỏ, chỉ có 122 trang viết, nhưng cảm xúc đủ cung bậc, hội tụ đủ sắc màu mọi miền quê Việt Nam. Ở đây tôi thấy sự kì diệu là mỗi bài thơ thật ngắn, gọn, vì thế mà ý thơ cô đúc, lời thơ chọn lựa đến mức không thể gọt thêm được nữa và lấp lánh bao điều. Đề tài Tình yêu được Anh khai thác triệt để cho tập thơ. Từ tình yêu Đất nước, tình đồng đội, làng quê, sông bể đến tình đồng lứa, đồng niên, đồng khóa... được Anh khắc họa bằng những đường thơ dẻo mượt như nhung.

Với Đất nước, Anh trân trọng đến mức tôn thờ nhưng lại dệt bằng những vần thơ giản dị đến ngỡ ngàng:

"Dâng hương bái vọng Tổ tiên

Cầu mong Đất nước bình yên cõi bờ".

Khi bộc bạch cảm xúc của mình với các Danh nhân Đất nước, Anh như nhỏ lại, vo tròn trong ngưỡng vọng. Viết khi đến thăm Nhà tưởng niệm Đại thi hào Nguyễn Du, Anh chỉ ước tự trái tim mình:

"Chỉ xin một chữ TÂM thôi

Để cho người mãi với người yêu nhau"...

Với Đồng đội đã ngã xuống tan vào Đất Mẹ, Anh xuýt xoa đến nghẹn lòng. Nghĩa trang Trường Sơn một chiều tháng 7:

"Các Anh nằm giữa thương đau đất Mẹ

Bao nỗi niềm bia đá cũng rưng rưng"...

Mỗi lần về quê, Anh hay ngồi một mình để rồi thì thầm bao điều với biển. Thương người vợ đảm, nhớ về mối tình kì diệu, hương nồng tình ái rào rạt cùng sóng biển quê nhà. Anh như thốt lên để biển mênh mông cùng hòa nhịp cung đàn miên man:

"Hòn Ngư Hòn Mắt chung chiêng

Sóng không từ biển - từ miền em thôi

Đến đây ai cũng có đôi

Thương về phương ấy một trời một em".

Trong thơ ngắn, Anh viết nhiều về trăng - em - rượu - biển. Rượu là cái áo của khí phách đàn ông. Em là vị ngọt, hương thơm của đời. Rượu dễ dàng mở lối để bước chân dũng mãnh của chàng bước vào vườn hoa. Hái vài bông cho thơ, cho nghị lực mỗi dặm dài phía trước:

"Em và rượu thật giống nhau

Làm nên hạnh phúc đớn đau một đời

Khác chăng rượu uống thì vơi

Riêng em đầy mãi một trời trong ta".

Chiêm ngưỡng những vần thơ Anh gửi vào xuân, vào lá biếc chồi non, vào diệu vợi những cánh hoa, tôi như con nghiện thơ ngật ngừ, gù gật:

"Tình trẻ lại, trào dâng ngàn nhịp sóng

Xuân chợt về trong ánh mắt em vui". Hay gửi hồn vào bông cúc:

"Mặc ai đài các kiêu sa

Riêng mình vui vẻ làm hoa phận nghèo"...

Dẫu đang là cư dân Quận 4 thành phố mang tên Người, trăm bề miệt mài với thơ với túi, với đời...nhưng Nguyên Hùng luôn đau đáu niềm quê. Anh dành những ngọt ngào đậm đà và thanh khiết cho quê:

"Bến quê neo giữ những gì

Để ta tìm lại mỗi khi nhớ nhà

Tháng ngày phiêu bạt xứ xa

Thương nhau thì hẹn bến xưa cùng về".

Trong trang face bó hẹp này, tôi không thể giãi bày hết được những cảm nhận khiêm nhường về vẻ đẹp bất tận trong 108 ĐOẢN KHÚC THƠ của Nguyên Hùng. Mong tác giả mở lòng đón nhận những rung động của độc giả yêu thơ Anh. Chúc đường thơ rộng mở nơi chân trời của Nguyên Hùng.

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Từ motif cũ đến thông điệp nhân văn mới – một góc nhìn chuyên môn và cảm xúc
Theo PGS.TS Nguyễn Đức Hạnh, từ motif cũ, cách kể cũ, Vũ Ngọc Thư vẫn mang đến một truyện ngắn tốt – nhờ biết giữ lại giá trị của những điều quen thuộc và gợi mở một cảm quan hiện đại về hậu chấn chiến tranh. Đặc biệt là cái nhìn đầy chia sẻ với người phụ nữ và trẻ em – những phận người thường bị khuất lấp sau vầng hào quang chiến thắng.
Xem thêm
Từ chuyện “Trăm ngàn” nghĩ về phê bình và giải thưởng văn chương
Bàn tròn Văn học xin giới thiệu hai góc nhìn từ nhà văn Nguyễn Quế và cử nhân Sử học, CCB Nguyễn Xuân Vượng – như thêm hai lát cắt cho tấm gương phản chiếu đời sống văn chương hôm nay.
Xem thêm
Phê bình cần lý trí và người viết cần lắm lòng nhân ái
Trong bài viết “Trăm Ngàn trước búa rìu dư luận” dưới đây, nhà văn Phan Thị Thu Loan không đứng về phe nào, chỉ chọn đứng về phía sự hiểu – và sẻ chia.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 15: Cuộc thi văn chương có bị “đánh cắp”?
Kỳ này trân trọng giới thiệu một số ý kiến tiêu biểu từ các nhà thơ, nhà văn – như một cách lan tỏa lòng yêu nghề, yêu sự thật và dám lên tiếng trước những điều bất minh:
Xem thêm
Minh bạch đến đâu là đủ? Và liệu chúng ta có đang đòi hỏi quá mức?
Mời bạn đọc cùng theo dõi bài viết của nhà văn Đặng Chương Ngạn — một tiếng nói tỉnh táo trong bão thông tin — và cùng Bàn tròn giữ vững tinh thần đối thoại xây dựng, công tâm, và văn minh.
Xem thêm
Đọc xong buồn... mà không hiểu vì sao tôi buồn
Một bài viết ngắn, không nặng lý luận, nhưng có sức truyền cảm – bởi nó được viết từ trải nghiệm, từ nhân cách và từ tình yêu thực sự với văn chương.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 12: Ai mê cứ mê, còn gã thì hổng mê truyện này!
Một bài viết dễ thương, đúng chất “báo bổ”, và cũng là một dư vị khác lạ góp vào mâm Bàn tròn lần này – nơi mà mỗi tiếng nói đều có giá trị khi được gửi gắm với tinh thần xây dựng và vì văn chương một cách chân thành.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 11: Rơi tõm vào vực thẳm…
Với tiêu đề gợi hình Rơi tõm vào vực thẳm…, bài viết không chỉ phản ánh nỗi hụt hẫng của người cầm bút, mà còn phơi bày sự sụp đổ âm thầm của niềm tin.
Xem thêm
Một góc nhìn có thể không thuận nhưng cần thiết
Bàn tròn Văn học kỳ 10 trở lại với một tiếng nói… không êm ái, thậm chí có phần khá gắt, nhưng đáng để đọc: TS. Hà Thanh Vân, người vẫn kiên trì với góc nhìn phân tích trên cơ sở một kiến văn đáng nể, và không né tránh các câu hỏi về chất lượng thực sự của một tác phẩm văn chương.
Xem thêm
Có nhất thiết phải “xài thuần Nam Bộ” thì mới gọi là truyện miền Tây?
Dưới góc nhìn của một người làm thơ nhưng không thiếu lý luận, bà đặt Trăm Ngàn vào những câu hỏi không dễ trả lời
Xem thêm
Một truyện ngắn trung bình với những tín hiệu tích cực đáng mong chờ
Kỳ 8 này, chúng tôi xin giới thiệu một bài viết khá công phu của tác giả SƠN HÀ – “một giáo viên dạy văn bình thường” đã nghỉ hưu, nhưng vẫn còn nặng lòng với văn chương và nghề dạy học.
Xem thêm
Truyện ngắn “Trăm Ngàn”: Kẻ khen người chê, nghĩa là văn chương còn sống!
Bàn tròn Văn học tuần này xin giới thiệu hai status - hai góc nhìn mới: một người khen ngợi chân thành, một người phản biện chi tiết và không ngại “nói thẳng”.
Xem thêm
Trăm ngàn… câu hỏi sau một truyện ngắn
Chuyên mục Bàn tròn Văn học kỳ này trân trọng giới thiệu những ý kiến chọn lọc từ những người làm công tác chữ nghĩa hoặc yêu chữ nghĩa để cùng góp phần “làm tròn” hơn nhiệm vụ của một cuộc đối thoại văn chương chân thành.
Xem thêm
"Nhà là nơi có tình thương”
Bài viết được chia sẻ trên Facebook cá nhân của nhà thơ Lê Gia Hoài.
Xem thêm
Lạc giữa truyện ngắn “Trăm Ngàn”
Đọc truyện ngắn Trăm Ngàn, chúng ta luôn có một trạng thái bất an. Cứ phải véo vào tay xem mình có còn tĩnh trí nữa không, bởi ta có cảm giác như đang bị lạc trôi – lạc về địa lý, lạc về vùng miền, lạc về thời đại.
Xem thêm
Trăm ngàn câu chữ – trăm ngàn cách đọc
Một bài viết phản biển ý kiến của TS Hà Thanh Vân về truyện ngắn Trăm Ngàn.
Xem thêm
Hốc chọ - Trường ca thấm đẫm hồn quê xứ Nghệ
Nguồn: Nghệ An Cuối Tuần, số 15/6/2025.
Xem thêm