TIN TỨC
icon bar

Đôi khi với các nhà thơ Nguyễn Thánh Ngã và Dung Thị Vân

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2024-10-27 17:23:47
mail facebook google pos stwis
706 lượt xem

VỀ THƠ NGUYÊN HÙNG
(Mời click vào dòng chữ trên để truy cập chuyên mục)

 


ĐÔI KHI NGỠ CHỈ À ƠI

.

Đôi khi lỡ một chuyến đò

Cả đời vô vọng ngóng chờ qua sông

.

Đôi khi lỡ chạm gai hồng

Giật mình chợt nhớ mình trồng phong lan!

.

Đôi khi vờ bị lạc đàn

Hạc bay theo bóng vịt ngan cuối trời

.

Đôi khi ngỡ chỉ à ơi

Đời cho ta gặp được người tâm giao

.

Nguyên Hùng

_________

Luận giải của Ngã:

Đọc tám câu lục bát của nhà thơ Nguyên Hùng do nhà thơ Dung Thị Vân chép tay, tôi không khỏi giật mình...

Bởi lục bát chuyển tải khó lắm. Nhưng khi đã chuyển tải được, thì nó bật lên cái tài của thi sĩ. Ai cũng biết lục bát kén người. Và Nguyên Hùng đã được kén như Vua kén rể. Ở rể lục bát thì vất vả rồi, nhưng ăn ở đúng thời đúng vận thì luôn được thăng hoa...

Mà có lẽ chỉ đôi khi thôi...

Vâng, cái "đôi khi" thật ghê gớm chứ không phải thường đâu. Biết thế, nhà thơ chỉ viết vỏn vẹn có tám câu thôi; nhưng là bốn cặp châm ngôn có sức thuyết phục người đọc khó tính.

Châm ngôn thơ thứ nhất, nói về chuyến đò đời. Nếu vô duyên gặp từ "lỡ" thì lỡ cả đời. Nó nhắc ta phải biết nắm vận hạn của mình, phải biết chớp thời cơ trong mọi việc. Thành bại của đời người nằm ở đây, đừng đổ lỗi cho số phận. Tôi cho đây là câu chăm ngôn tích cực, có thể giúp nhiều người biết lúc nào phải qua sông...

Châm ngôn thơ thứ hai đặc biệt hơn. Đây là vấn đề không đơn giản, trong khi mình trồng phong lan kia mà, sao lại chạm phải hoa hồng gai? Nó cũng là một trong những vấn đề lớn mà con người có khi không trả lời nổi. Tại sao, và tại sao,  tôi sống tốt mà lại gặp nhiều điều bất như ý vậy?

Để trả lời, nhà thơ kéo chúng ta vào quy luật vay trả, hay đúng hơn là quy luật nhân quả của Phật giáo. Nếu có tìm hiểu về Phật học, chúng ta sẽ ngộ ra rằng, quy luật nhân quả là vô cùng bình đẵng và công bằng với tất cả mọi người. Dĩ nhiên, gieo gì gặt nấy. Nhưng đời một con người do vô minh che lấp, có khi ta gieo những điều thiện và điều ác xen kẽ mà không biết. Nếu ta được quả báo tốt là do cái nhân thiện lành; còn nếu ta nhận quả xấu là do cái nhân ác từ kiếp nào đó. Bây giờ quả ác đã chín, trong khi chúng ta cũng đã gieo nhân lành. Nhưng nhân lành chưa chín thành quả mà nhân ác đã chín, nên ta thấy như "đôi khi" trồng phong lan, mà phải chịu gai hồng đâm tứa máu là vậy! Có gì khó đâu, chăm ngôn thứ hai có tác dụng giải quyết những vấn nạn dường như quá khó trở thành dễ dàng. Vậy ta hãy an nhiên mà sống gieo nhiều hạt thiện lành hơn...

Châm ngôn thơ thứ ba vô cùng sâu sắc. Vừa như thật, vừa như chơi trong cái bi hài vốn tiềm ẩn ở thế gian. Hạc và vịt ngan lẫn lộn, công phượng và gà qué khó phân. Thế thì kẻ sĩ phải làm sao đây?

- Phải "vờ" thôi, như Súy Vân giả dại, như Câu Tiễn nếm phân, như Hàn Tín lòn trôn giữa chợ. Và có thể như Lưu Bị giật mình rơi đũa trong tiệc rượu luận anh hùng, nhân có tiếng sấm trước mặt Thừa tướng Tào Tháo đa mưu túc trí hơn người. Vì thế, đôi khi người tài như kẻ ngốc. Thánh nhân cùng với thằng ngu lẫn lộn, mới thoát khỏi tai ương....

Cuối cùng là châm ngôn thơ có yếu tố bất ngờ. Trong khi ta không hy vọng, không đặt vấn đề thì may mắn không mời mà tới. Trong đối xử à ơi, dãi đãi với người cho qua chuyện lại gặp được người tâm giao. Thế mới biết cái "đôi khi" ấy là cái ta đã gieo với tấm lòng chân thật nhất. Ví như ta ra tay cứu người mà không hề có lòng mong cầu đáp trả.

Ngày nay quả ấy cũng đến như vậy, không cầu mà được, nó là vô không. Nói theo thuật ngữ Phật giáo là "bố thí ba la mật", nghĩa là làm phước mà không hề khoe khoang, không hề mong cầu sự đáp trả. Đó mới là tình thương, xuất phát từ lòng từ bi chân thật của đạo pháp, cầu cho chúng sinh muôn loài....

[xigun 27.10.24]

NGUYỄN THÁNH NGÃ

Bài viết liên quan

Xem thêm
Từ motif cũ đến thông điệp nhân văn mới – một góc nhìn chuyên môn và cảm xúc
Theo PGS.TS Nguyễn Đức Hạnh, từ motif cũ, cách kể cũ, Vũ Ngọc Thư vẫn mang đến một truyện ngắn tốt – nhờ biết giữ lại giá trị của những điều quen thuộc và gợi mở một cảm quan hiện đại về hậu chấn chiến tranh. Đặc biệt là cái nhìn đầy chia sẻ với người phụ nữ và trẻ em – những phận người thường bị khuất lấp sau vầng hào quang chiến thắng.
Xem thêm
Từ chuyện “Trăm ngàn” nghĩ về phê bình và giải thưởng văn chương
Bàn tròn Văn học xin giới thiệu hai góc nhìn từ nhà văn Nguyễn Quế và cử nhân Sử học, CCB Nguyễn Xuân Vượng – như thêm hai lát cắt cho tấm gương phản chiếu đời sống văn chương hôm nay.
Xem thêm
Phê bình cần lý trí và người viết cần lắm lòng nhân ái
Trong bài viết “Trăm Ngàn trước búa rìu dư luận” dưới đây, nhà văn Phan Thị Thu Loan không đứng về phe nào, chỉ chọn đứng về phía sự hiểu – và sẻ chia.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 15: Cuộc thi văn chương có bị “đánh cắp”?
Kỳ này trân trọng giới thiệu một số ý kiến tiêu biểu từ các nhà thơ, nhà văn – như một cách lan tỏa lòng yêu nghề, yêu sự thật và dám lên tiếng trước những điều bất minh:
Xem thêm
Minh bạch đến đâu là đủ? Và liệu chúng ta có đang đòi hỏi quá mức?
Mời bạn đọc cùng theo dõi bài viết của nhà văn Đặng Chương Ngạn — một tiếng nói tỉnh táo trong bão thông tin — và cùng Bàn tròn giữ vững tinh thần đối thoại xây dựng, công tâm, và văn minh.
Xem thêm
Đọc xong buồn... mà không hiểu vì sao tôi buồn
Một bài viết ngắn, không nặng lý luận, nhưng có sức truyền cảm – bởi nó được viết từ trải nghiệm, từ nhân cách và từ tình yêu thực sự với văn chương.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 12: Ai mê cứ mê, còn gã thì hổng mê truyện này!
Một bài viết dễ thương, đúng chất “báo bổ”, và cũng là một dư vị khác lạ góp vào mâm Bàn tròn lần này – nơi mà mỗi tiếng nói đều có giá trị khi được gửi gắm với tinh thần xây dựng và vì văn chương một cách chân thành.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 11: Rơi tõm vào vực thẳm…
Với tiêu đề gợi hình Rơi tõm vào vực thẳm…, bài viết không chỉ phản ánh nỗi hụt hẫng của người cầm bút, mà còn phơi bày sự sụp đổ âm thầm của niềm tin.
Xem thêm
Một góc nhìn có thể không thuận nhưng cần thiết
Bàn tròn Văn học kỳ 10 trở lại với một tiếng nói… không êm ái, thậm chí có phần khá gắt, nhưng đáng để đọc: TS. Hà Thanh Vân, người vẫn kiên trì với góc nhìn phân tích trên cơ sở một kiến văn đáng nể, và không né tránh các câu hỏi về chất lượng thực sự của một tác phẩm văn chương.
Xem thêm
Có nhất thiết phải “xài thuần Nam Bộ” thì mới gọi là truyện miền Tây?
Dưới góc nhìn của một người làm thơ nhưng không thiếu lý luận, bà đặt Trăm Ngàn vào những câu hỏi không dễ trả lời
Xem thêm
Một truyện ngắn trung bình với những tín hiệu tích cực đáng mong chờ
Kỳ 8 này, chúng tôi xin giới thiệu một bài viết khá công phu của tác giả SƠN HÀ – “một giáo viên dạy văn bình thường” đã nghỉ hưu, nhưng vẫn còn nặng lòng với văn chương và nghề dạy học.
Xem thêm
Truyện ngắn “Trăm Ngàn”: Kẻ khen người chê, nghĩa là văn chương còn sống!
Bàn tròn Văn học tuần này xin giới thiệu hai status - hai góc nhìn mới: một người khen ngợi chân thành, một người phản biện chi tiết và không ngại “nói thẳng”.
Xem thêm
Trăm ngàn… câu hỏi sau một truyện ngắn
Chuyên mục Bàn tròn Văn học kỳ này trân trọng giới thiệu những ý kiến chọn lọc từ những người làm công tác chữ nghĩa hoặc yêu chữ nghĩa để cùng góp phần “làm tròn” hơn nhiệm vụ của một cuộc đối thoại văn chương chân thành.
Xem thêm
"Nhà là nơi có tình thương”
Bài viết được chia sẻ trên Facebook cá nhân của nhà thơ Lê Gia Hoài.
Xem thêm
Lạc giữa truyện ngắn “Trăm Ngàn”
Đọc truyện ngắn Trăm Ngàn, chúng ta luôn có một trạng thái bất an. Cứ phải véo vào tay xem mình có còn tĩnh trí nữa không, bởi ta có cảm giác như đang bị lạc trôi – lạc về địa lý, lạc về vùng miền, lạc về thời đại.
Xem thêm
Trăm ngàn câu chữ – trăm ngàn cách đọc
Một bài viết phản biển ý kiến của TS Hà Thanh Vân về truyện ngắn Trăm Ngàn.
Xem thêm
Hốc chọ - Trường ca thấm đẫm hồn quê xứ Nghệ
Nguồn: Nghệ An Cuối Tuần, số 15/6/2025.
Xem thêm