- Thơ Nguyên Hùng
- Khuyên em – Một bản tình ca chữa lành bằng thơ
Khuyên em – Một bản tình ca chữa lành bằng thơ
Bài thơ của Nguyên Hùng là lời thủ thỉ dịu dàng, là cánh én gợi mùa xuân lòng cho những ai từng bước qua thương tổn.
“Hãy chăm chút cây táo vườn yêu
sẽ cho mùa quả ngọt”
Một câu thơ nhẹ như lời ru, nhưng mang theo cả triết lý sống lạc quan và bản lĩnh. Trong “Khuyên em”, nhà thơ Nguyên Hùng không chỉ an ủi một người con gái thất tình, mà còn nhắn nhủ về sự hồi sinh, về lòng tin vào những điều tốt đẹp sẽ đến nếu ta vẫn còn yêu thương trong lành và kiên nhẫn.
Bài thơ vận dụng điệp khúc “Hãy quên đi…” như một cách gỡ bỏ từng lớp nỗi buồn. Càng đọc, ta càng thấy sự hiện diện của một “người thương thầm lặng” – không ôm đồm nỗi đau của em, mà chỉ nhẹ nhàng trao một lối ra: bằng ánh nhìn, bằng thơ, bằng cánh én chở mùa xuân mới.
Đặc biệt, hình ảnh cây táo – vườn yêu, cánh én – đông buồn – xuân sang không chỉ đẹp về tạo hình mà còn giàu biểu tượng, khiến bài thơ vượt lên khỏi một tâm sự riêng, để chạm đến trái tim nhiều người.
Bằng giọng thơ tự do, tiết chế cảm xúc mà không hời hợt, Nguyên Hùng đã khéo léo viết nên một bài thơ vừa tinh tế vừa nhân văn. Một khúc hát nhẹ tênh, nhưng có thể làm lòng người dịu lại và mạnh lên sau những vết xước không tên.
(TK - Một người bạn)
KHUYÊN EM
Em hãy quên đi cuộc tình chua xót
Hãy chăm chút cây táo vườn yêu
sẽ cho mùa quả ngọt
Hãy quên đi kẻ nỡ phụ em
Từng khiến em má ửng môi mềm
Hãy quên đi tháng ngày hụt hẫng
Hãy xua tan nơi em nỗi niềm cay đắng
Em nhìn kìa
Những cánh én nhẹ nhàng
Đang rũ bỏ đông buồn
háo hức chở xuân sang.
MỘT NGÀY NÀO EM ĐẾN…
Em vừa ước, rồi lại không ước nữa
Ôi vì đâu nỗi sợ cứ ập òa
Trong thơ em thấp thoáng nỗi xót xa
Anh muốn biết ai làm em buồn thế?
Trên đường đời bước chân em rất nhẹ
Mảnh thủy tinh lỡ xước có hề chi
Ngoài khơi xa tiếng sóng vẫn thầm thì
Đời vẫn đẹp mênh mang tình của bến.
Một ngày nào, anh xin mời em đến
Ngôi nhà anh trên đỉnh sóng thời gian
Mình sẽ bên nhau cho băng tuyết dần tan
Và nồng ấm đắm say cùng trời biển.
Nguyên Hùng