TIN TỨC
icon bar

Nhà văn Đoàn Tuấn: Chiến tranh không chỉ là những đoàn quân ra trận...

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2022-04-16 06:01:22
mail facebook google pos stwis
3392 lượt xem

"Dưới những nấm mộ kia không chỉ có một người lính ngã xuống, mà còn có trái tim những người thân yêu cũng đã chết theo họ..." - nhà văn Đoàn Tuấn

Nhà văn Đoàn Tuấn vừa có buổi ra mắt tác phẩm Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt xúc động và ấm tình đồng đội, vào sáng 9/4 tại Đường sách Nguyễn Văn Bình. Sau Đất bên ngoài Tổ Quốc (thơ, in chung với nhà thơ Lê Minh Quốc), Mùa linh cảm, Một trăm ngày trước tuổi hai mươi và Mùa chinh chiến ấy, một lần nữa nhà văn Đoàn Tuấn lại viết về chiến trường K.

Nhà văn Đoàn Tuấn - Ảnh NH

Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt là cuộc trở lại chiến trường xưa của người cựu chiến binh tên Ánh, trong hình ảnh của một nhà sư với pháp danh Phteah Saniphap (nghĩa là Ngôi Nhà Hòa Bình). Ông đã đi hành hương dọc biên giới, về lại những nơi từng là chiến trường khốc liệt để cầu nguyện, cầu siêu cho linh hồn đồng đội đã hy sinh, những người dân vô tội..."Tôi vẫn luôn ước có lễ cầu siêu thật lớn mang tầm quốc gia để cầu nguyện cho những linh hồn của đồng đội chúng tôi vẫn còn nằm lại bên ngoài Tổ quốc. Với suy nghĩ đó, tôi đã để nhân vật của mình trở lại chiến trường xưa, đi cầu siêu cho cả những người Việt đã mất từ những năm 1970, cho những người lính ở bên kia chiến tuyến, người Chăm, người Hoa, người Thái Lan... đã nằm lại với đất trong cuộc chiến.

Dưới những nấm mộ kia không chỉ có một người lính hy sinh mà còn có cả trái tim những người thân yêu cũng đã chết theo họ. Tôi đã đi rất nhiều nơi, gặp lại đồng đội và gia đình đồng đội đã hy sinh, có biết bao câu chuyện, bao nỗi đau mà người ở lại phải gánh chịu, phải trải qua suốt cả cuộc đời" - nhà văn Đoàn Tuấn xúc động nói.

Trong hồi ký Mùa chinh chiến ấy, ông khiến người đọc bật khóc khi kể câu chuyện về vợ một người lính, khi gặp ông đã hỏi: "Anh có biết đầu của chồng tôi ở đâu không?". Một nỗi đau không thể có câu trả lời khi thân xác người chiến sĩ tình nguyện ngã xuống trên đất bạn không còn nguyên vẹn.

Còn trong Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt là một câu chuyện đau lòng có thật khác, về người cựu chiến binh ở Lai Châu cứ hết lần này đến lần khác la hét, đập đầu vào tường. Chiến tranh đã qua đi nhưng di chứng của những ngày chết chóc, khốc liệt ấy vẫn mãi mãi ở lại trong ký ức, trái tim người lính.

"Chiến tranh không chỉ là những đoàn quân ra trận; những bản tổng kết rực rỡ hay những huân, huy chương rạng ngời. Đối với người lính, họ nhìn chiến tranh bằng cặp mắt khác. Họ soi rõ ngọn ngành từng vụ việc, từng cái chết, từng lần chết hụt, từng chuyện đau lòng. Và chỉ có những người lính chiến mới có thời gian và tâm trạng nhìn từng sự việc nhỏ như vậy" - nhà văn Đoàn Tuấn viết.

Nhà thơ Lê Minh Quốc - là đồng đội năm xưa của nhà văn Đoàn Tuấn - nói rằng, có những người phải gánh lấy sứ mệnh buộc phải đến một nơi nào đó, tham dự vào đó để về sau ghi chép lại với tư cách là chứng nhân. Và, Đoàn Tuấn chính là người ấy. Ông đã viết rất nhiều về cuộc chiến tranh vệ quốc biên giới Tây Nam năm 1979 nhưng vẫn không hết về ký ức, nỗi đau, những câu chuyện, ám ảnh và day dứt...

Với Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt, nhà văn đã chọn cách đồng hiện giữa quá khứ - hiện tại và cho nhân vật một hành trình trở lại với ý nghĩa cao đẹp nhất. Nói như nhà thơ Phạm Sỹ Sáu, cũng từng là lính tình nguyện tại chiến trường K.: "Sau một cuộc chiến, không có gì ý nghĩa hơn một tiếng kinh cầu".

Trong số những cựu chiến binh có mặt chia sẻ cùng nhà văn trong buổi ra mắt sách, có những người năm xưa đã từng suýt chết trong gang tấc, có người đã từng tự tay khâm liệm, chôn xác đồng đội... Ngày hôm nay, những người lính của một thời cùng nhau hát Màu hoa đỏ, đọc những bài thơ dành tặng đồng đội, cùng nhắc lại những ngày chinh chiến, cùng tưởng nhớ đồng đội đã hy sinh. "Đất bên ngoài Tổ Quốc/Thương bạn còn nhói đau...".Một cuốn sách viết ra không phải có ý nghĩa là tác phẩm mới cho sự nghiệp mà với nhà văn Đoàn Tuấn, đó như một nén tâm hương tưởng nhớ. Trước và sau khi bắt tay vào mỗi bản thảo viết về chiến trường K., ông đều thắp hương tưởng niệm đồng đội. Người chiến sĩ thông tin D8-E29-F307 từng mang trong ba lô cuốn Truyện Kiều trên đường hành quân qua biên giới năm xưa nay đã bạc mái đầu. Đồng đội của ông cũng vậy. 

"Có những câu hỏi không ai muốn trả lời. Có những câu chuyện buồn không ai muốn gợi lại. Nhưng một cuộc sống trung thực và can đảm không cho phép chúng ta sống hời hợt, đại khái. Một thái độ sống chân chính đòi hỏi chúng ta phải sống kỹ với từng chi tiết của quá khứ, của ký ức" - trang viết như một lời giãi bày và lựa chọn viết của nhà văn.

Song Giang/PNO

MỘT VÀI KHOẢNH KHẮC TẠI BUỔI RA MẮT SÁCH MỚI
Ảnh: MINH LÊ & N.H

 

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Từ motif cũ đến thông điệp nhân văn mới – một góc nhìn chuyên môn và cảm xúc
Theo PGS.TS Nguyễn Đức Hạnh, từ motif cũ, cách kể cũ, Vũ Ngọc Thư vẫn mang đến một truyện ngắn tốt – nhờ biết giữ lại giá trị của những điều quen thuộc và gợi mở một cảm quan hiện đại về hậu chấn chiến tranh. Đặc biệt là cái nhìn đầy chia sẻ với người phụ nữ và trẻ em – những phận người thường bị khuất lấp sau vầng hào quang chiến thắng.
Xem thêm
Từ chuyện “Trăm ngàn” nghĩ về phê bình và giải thưởng văn chương
Bàn tròn Văn học xin giới thiệu hai góc nhìn từ nhà văn Nguyễn Quế và cử nhân Sử học, CCB Nguyễn Xuân Vượng – như thêm hai lát cắt cho tấm gương phản chiếu đời sống văn chương hôm nay.
Xem thêm
Phê bình cần lý trí và người viết cần lắm lòng nhân ái
Trong bài viết “Trăm Ngàn trước búa rìu dư luận” dưới đây, nhà văn Phan Thị Thu Loan không đứng về phe nào, chỉ chọn đứng về phía sự hiểu – và sẻ chia.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 15: Cuộc thi văn chương có bị “đánh cắp”?
Kỳ này trân trọng giới thiệu một số ý kiến tiêu biểu từ các nhà thơ, nhà văn – như một cách lan tỏa lòng yêu nghề, yêu sự thật và dám lên tiếng trước những điều bất minh:
Xem thêm
Minh bạch đến đâu là đủ? Và liệu chúng ta có đang đòi hỏi quá mức?
Mời bạn đọc cùng theo dõi bài viết của nhà văn Đặng Chương Ngạn — một tiếng nói tỉnh táo trong bão thông tin — và cùng Bàn tròn giữ vững tinh thần đối thoại xây dựng, công tâm, và văn minh.
Xem thêm
Đọc xong buồn... mà không hiểu vì sao tôi buồn
Một bài viết ngắn, không nặng lý luận, nhưng có sức truyền cảm – bởi nó được viết từ trải nghiệm, từ nhân cách và từ tình yêu thực sự với văn chương.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 12: Ai mê cứ mê, còn gã thì hổng mê truyện này!
Một bài viết dễ thương, đúng chất “báo bổ”, và cũng là một dư vị khác lạ góp vào mâm Bàn tròn lần này – nơi mà mỗi tiếng nói đều có giá trị khi được gửi gắm với tinh thần xây dựng và vì văn chương một cách chân thành.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 11: Rơi tõm vào vực thẳm…
Với tiêu đề gợi hình Rơi tõm vào vực thẳm…, bài viết không chỉ phản ánh nỗi hụt hẫng của người cầm bút, mà còn phơi bày sự sụp đổ âm thầm của niềm tin.
Xem thêm
Một góc nhìn có thể không thuận nhưng cần thiết
Bàn tròn Văn học kỳ 10 trở lại với một tiếng nói… không êm ái, thậm chí có phần khá gắt, nhưng đáng để đọc: TS. Hà Thanh Vân, người vẫn kiên trì với góc nhìn phân tích trên cơ sở một kiến văn đáng nể, và không né tránh các câu hỏi về chất lượng thực sự của một tác phẩm văn chương.
Xem thêm
Có nhất thiết phải “xài thuần Nam Bộ” thì mới gọi là truyện miền Tây?
Dưới góc nhìn của một người làm thơ nhưng không thiếu lý luận, bà đặt Trăm Ngàn vào những câu hỏi không dễ trả lời
Xem thêm
Một truyện ngắn trung bình với những tín hiệu tích cực đáng mong chờ
Kỳ 8 này, chúng tôi xin giới thiệu một bài viết khá công phu của tác giả SƠN HÀ – “một giáo viên dạy văn bình thường” đã nghỉ hưu, nhưng vẫn còn nặng lòng với văn chương và nghề dạy học.
Xem thêm
Truyện ngắn “Trăm Ngàn”: Kẻ khen người chê, nghĩa là văn chương còn sống!
Bàn tròn Văn học tuần này xin giới thiệu hai status - hai góc nhìn mới: một người khen ngợi chân thành, một người phản biện chi tiết và không ngại “nói thẳng”.
Xem thêm
Trăm ngàn… câu hỏi sau một truyện ngắn
Chuyên mục Bàn tròn Văn học kỳ này trân trọng giới thiệu những ý kiến chọn lọc từ những người làm công tác chữ nghĩa hoặc yêu chữ nghĩa để cùng góp phần “làm tròn” hơn nhiệm vụ của một cuộc đối thoại văn chương chân thành.
Xem thêm
"Nhà là nơi có tình thương”
Bài viết được chia sẻ trên Facebook cá nhân của nhà thơ Lê Gia Hoài.
Xem thêm
Lạc giữa truyện ngắn “Trăm Ngàn”
Đọc truyện ngắn Trăm Ngàn, chúng ta luôn có một trạng thái bất an. Cứ phải véo vào tay xem mình có còn tĩnh trí nữa không, bởi ta có cảm giác như đang bị lạc trôi – lạc về địa lý, lạc về vùng miền, lạc về thời đại.
Xem thêm
Trăm ngàn câu chữ – trăm ngàn cách đọc
Một bài viết phản biển ý kiến của TS Hà Thanh Vân về truyện ngắn Trăm Ngàn.
Xem thêm
Hốc chọ - Trường ca thấm đẫm hồn quê xứ Nghệ
Nguồn: Nghệ An Cuối Tuần, số 15/6/2025.
Xem thêm