TIN TỨC
icon bar

Nhà văn Đoàn Tuấn: Chiến tranh không chỉ là những đoàn quân ra trận...

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2022-04-16 06:01:22
mail facebook google pos stwis
3505 lượt xem

"Dưới những nấm mộ kia không chỉ có một người lính ngã xuống, mà còn có trái tim những người thân yêu cũng đã chết theo họ..." - nhà văn Đoàn Tuấn

Nhà văn Đoàn Tuấn vừa có buổi ra mắt tác phẩm Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt xúc động và ấm tình đồng đội, vào sáng 9/4 tại Đường sách Nguyễn Văn Bình. Sau Đất bên ngoài Tổ Quốc (thơ, in chung với nhà thơ Lê Minh Quốc), Mùa linh cảm, Một trăm ngày trước tuổi hai mươi và Mùa chinh chiến ấy, một lần nữa nhà văn Đoàn Tuấn lại viết về chiến trường K.

Nhà văn Đoàn Tuấn - Ảnh NH

Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt là cuộc trở lại chiến trường xưa của người cựu chiến binh tên Ánh, trong hình ảnh của một nhà sư với pháp danh Phteah Saniphap (nghĩa là Ngôi Nhà Hòa Bình). Ông đã đi hành hương dọc biên giới, về lại những nơi từng là chiến trường khốc liệt để cầu nguyện, cầu siêu cho linh hồn đồng đội đã hy sinh, những người dân vô tội..."Tôi vẫn luôn ước có lễ cầu siêu thật lớn mang tầm quốc gia để cầu nguyện cho những linh hồn của đồng đội chúng tôi vẫn còn nằm lại bên ngoài Tổ quốc. Với suy nghĩ đó, tôi đã để nhân vật của mình trở lại chiến trường xưa, đi cầu siêu cho cả những người Việt đã mất từ những năm 1970, cho những người lính ở bên kia chiến tuyến, người Chăm, người Hoa, người Thái Lan... đã nằm lại với đất trong cuộc chiến.

Dưới những nấm mộ kia không chỉ có một người lính hy sinh mà còn có cả trái tim những người thân yêu cũng đã chết theo họ. Tôi đã đi rất nhiều nơi, gặp lại đồng đội và gia đình đồng đội đã hy sinh, có biết bao câu chuyện, bao nỗi đau mà người ở lại phải gánh chịu, phải trải qua suốt cả cuộc đời" - nhà văn Đoàn Tuấn xúc động nói.

Trong hồi ký Mùa chinh chiến ấy, ông khiến người đọc bật khóc khi kể câu chuyện về vợ một người lính, khi gặp ông đã hỏi: "Anh có biết đầu của chồng tôi ở đâu không?". Một nỗi đau không thể có câu trả lời khi thân xác người chiến sĩ tình nguyện ngã xuống trên đất bạn không còn nguyên vẹn.

Còn trong Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt là một câu chuyện đau lòng có thật khác, về người cựu chiến binh ở Lai Châu cứ hết lần này đến lần khác la hét, đập đầu vào tường. Chiến tranh đã qua đi nhưng di chứng của những ngày chết chóc, khốc liệt ấy vẫn mãi mãi ở lại trong ký ức, trái tim người lính.

"Chiến tranh không chỉ là những đoàn quân ra trận; những bản tổng kết rực rỡ hay những huân, huy chương rạng ngời. Đối với người lính, họ nhìn chiến tranh bằng cặp mắt khác. Họ soi rõ ngọn ngành từng vụ việc, từng cái chết, từng lần chết hụt, từng chuyện đau lòng. Và chỉ có những người lính chiến mới có thời gian và tâm trạng nhìn từng sự việc nhỏ như vậy" - nhà văn Đoàn Tuấn viết.

Nhà thơ Lê Minh Quốc - là đồng đội năm xưa của nhà văn Đoàn Tuấn - nói rằng, có những người phải gánh lấy sứ mệnh buộc phải đến một nơi nào đó, tham dự vào đó để về sau ghi chép lại với tư cách là chứng nhân. Và, Đoàn Tuấn chính là người ấy. Ông đã viết rất nhiều về cuộc chiến tranh vệ quốc biên giới Tây Nam năm 1979 nhưng vẫn không hết về ký ức, nỗi đau, những câu chuyện, ám ảnh và day dứt...

Với Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt, nhà văn đã chọn cách đồng hiện giữa quá khứ - hiện tại và cho nhân vật một hành trình trở lại với ý nghĩa cao đẹp nhất. Nói như nhà thơ Phạm Sỹ Sáu, cũng từng là lính tình nguyện tại chiến trường K.: "Sau một cuộc chiến, không có gì ý nghĩa hơn một tiếng kinh cầu".

Trong số những cựu chiến binh có mặt chia sẻ cùng nhà văn trong buổi ra mắt sách, có những người năm xưa đã từng suýt chết trong gang tấc, có người đã từng tự tay khâm liệm, chôn xác đồng đội... Ngày hôm nay, những người lính của một thời cùng nhau hát Màu hoa đỏ, đọc những bài thơ dành tặng đồng đội, cùng nhắc lại những ngày chinh chiến, cùng tưởng nhớ đồng đội đã hy sinh. "Đất bên ngoài Tổ Quốc/Thương bạn còn nhói đau...".Một cuốn sách viết ra không phải có ý nghĩa là tác phẩm mới cho sự nghiệp mà với nhà văn Đoàn Tuấn, đó như một nén tâm hương tưởng nhớ. Trước và sau khi bắt tay vào mỗi bản thảo viết về chiến trường K., ông đều thắp hương tưởng niệm đồng đội. Người chiến sĩ thông tin D8-E29-F307 từng mang trong ba lô cuốn Truyện Kiều trên đường hành quân qua biên giới năm xưa nay đã bạc mái đầu. Đồng đội của ông cũng vậy. 

"Có những câu hỏi không ai muốn trả lời. Có những câu chuyện buồn không ai muốn gợi lại. Nhưng một cuộc sống trung thực và can đảm không cho phép chúng ta sống hời hợt, đại khái. Một thái độ sống chân chính đòi hỏi chúng ta phải sống kỹ với từng chi tiết của quá khứ, của ký ức" - trang viết như một lời giãi bày và lựa chọn viết của nhà văn.

Song Giang/PNO

MỘT VÀI KHOẢNH KHẮC TẠI BUỔI RA MẮT SÁCH MỚI
Ảnh: MINH LÊ & N.H

 

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bàn tròn kỳ 36: Khi nhà thơ bị “vô hình” trong ca khúc phổ thơ
Có một nghịch lý đáng buồn trong đời sống âm nhạc – thơ ca: ca khúc phổ thơ thì nhiều, nhưng tên nhà thơ thường bị quên lãng.
Xem thêm
“Chữ gọi mùa trăng” – Khúc tri âm dịu dàng của một tâm hồn nữ tính
Tập thơ “Chữ gọi mùa trăng” của Triệu Kim Loan là thế giới nội tâm phong phú, đa chiều của một tâm hồn phụ nữ đầy trải nghiệm.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 35: Ai đang gieo “tin giả” trong văn học?
Ai mới thật sự gieo “tin giả” vào lòng công chúng? Và phải chăng chính sự thiếu minh bạch, thiếu chính trực của những người cầm bút mới là “chất độc” đầu độc niềm tin văn học hôm nay?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 34: Hư cấu nghệ thuật trong phim “Mưa đỏ”
Một tác phẩm nghệ thuật thành công không nằm ở việc tái hiện chính xác từng chi tiết, mà ở chỗ khơi dậy tình yêu nước và lòng biết ơn cha anh, để lịch sử tiếp tục sống động trong tâm thức nhiều thế hệ.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 33: Khi “cái kết nhân văn” đi nhanh hơn tâm lý nhân vật
Truyện muốn nhấn mạnh tình máu mủ nhưng lại quên rằng tình phụ tử cũng cần thời gian và sự bồi đắp. Khi sự hòa giải diễn ra quá nhanh, cái nhân văn mà tác giả mong muốn dễ trở thành “nhân văn nóng vội”, chưa kịp đi qua những ngập ngừng, day dứt – vốn là hơi thở của đời thường.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 32: Nguyễn Duy và tiếng chuông gọi tên mười loại phê bình
Bài văn tế đặc biệt của nhà thơ Nguyễn Duy – một lời cảnh tỉnh, một tiếng chuông thức tỉnh từ một thi sĩ từng trải
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 31: Trăm Ngàn – từ cẩu thả chữ nghĩa đến vụng về truyền thông
Lần này, chúng ta hãy nghe hai cây bút vốn được xem là “những kẻ lắm chuyện” – TS Hà Thanh Vân và nhà văn Đặng Chương Ngạn nói gì? Một người đào sâu từ góc độ truyền thông – giữa báo chí chính thống và mạng xã hội, một người lại lật tung những chi tiết cẩu thả và phi lý trong chính văn bản truyện.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 30: Khi ý tưởng bị đánh tráo
Bàn tròn Văn học kỳ 30 xin mời bạn đọc cùng đối thoại về câu chuyện này – không phải để truy cứu cá nhân, mà để suy nghĩ sâu xa hơn: văn chương sẽ đi về đâu, nếu lòng tin của người viết trẻ bị phản bội và lòng tin của công chúng bị bỏ rơi?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 29: Phản biện ẩn danh - Dũng khí hay sự né tránh?
Trong Bàn tròn kỳ này, câu chuyện nói về hiện tượng phản biện văn chương dưới những cái tên xa lạ, thậm chí là ẩn danh.
Xem thêm
Thi pháp của thơ ngắn – Trường hợp Mai Quỳnh Nam
Trong tất cả các thể loại văn học, thơ ca là nơi ưu tiên hàng đầu cho các hình thức ngắn gọn. Điều này không chỉ thể hiện ở độ dài khiêm tốn của các tập thơ mà còn nằm ở đặc trưng nội tại của thơ, vốn hướng đến sự cô đọng hơn so với các thể loại khác (như tiểu thuyết).
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 28: Minh bạch – từ chuyện nhỏ đến vấn đề lớn
Bàn tròn Văn học kỳ 28 không nhằm khơi gợi thị phi, càng không phải góp gậy góp đá “đánh hội đồng” một tổ chức nghề nghiệp mà chính “thư ký bàn tròn” này được vinh dự là hội viên.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 27: Công bằng trong xét giải - Từ quy chế đến thực tiễn
Giải thưởng văn học hằng năm của Hội Nhà văn Việt Nam đang đối diện một nghịch lý: quy chế một đằng, thực tế một nẻo.
Xem thêm
“Lời ru bão giông” - Hành trình từ chiến trường đến nhân sinh
Lời ru bão giông của Trần Hóa không chỉ là một tập thơ, mà là bản hòa tấu của ký ức, trải nghiệm và những suy ngẫm về đời sống.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 26: Khi công bằng bị bỏ quên, im lặng trở thành câu trả lời
Bàn tròn Văn học kỳ này xin giới thiệu nội dung tóm lược của hai bức thư ngỏ – coi đó như một lời chất vấn trực diện, một thử thách đối với tính minh bạch và liêm chính của một cuộc thi văn chương quốc gia.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 25: Minh bạch là điều kiện sống còn của uy tín văn chương
Bàn tròn kỳ 25 chọn hai bài viết mới nhất của nhà văn Đặng Chương Ngạn về “thầy Uông” – thành viên Hội đồng Sơ khảo – như chất liệu để trao đổi thẳng thắn.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 24: Trăm Ngàn câu hỏi, một chữ Minh bạch
Xin mời bạn đọc cùng ngồi lại, để lắng nghe, để bàn luận, và biết đâu, để cùng trả lời câu hỏi day dứt: Liệu văn chương Việt có thể đứng thẳng bằng phẩm giá của nó, hay sẽ mãi lẫn lộn trong những “trăm ngàn” trò chơi lợi ích?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 23: Giải thưởng, danh hiệu và chuẩn mực văn chương hôm nay
Nếu ở các kỳ trước, chúng ta chủ yếu xoay quanh truyện ngắn Trăm Ngàn, thì lần này, hai ý kiến góp mặt mở rộng vấn đề sang một góc nhìn gai góc hơn: chuyện “lợi ích nhóm” trong đời sống văn học – nghệ thuật.
Xem thêm
Những câu thơ thức “canh chừng lãng quên”
Với cảm hứng từ hai tứ thơ độc đáo – Cõng bạn đi chơi của Vương Cường và Dìu mẹ đi thăm mộ mình của Hồ Minh Tâm – bài viết của Bùi Sỹ Hoa (đăng trên Tạp chí Sông Lam, số 7/2025) đưa người đọc bước vào thế giới thơ về đề tài thương binh – liệt sĩ bằng một góc nhìn mới mẻ, giàu sức ám ảnh.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Đức Hạnh, nỗi niềm thành mây trắng
Cánh buồm thao thức trân trọng giới thiệu bài viết của TS, nhà thơ, nhà phê bình Lê Thành Nghị - một bài viết công phu, giúp người đọc soi chiếu tập thơ Khát cháy từ nhiều chiều, để người đọc khám phá một “hiện thực khác” giàu thi vị.
Xem thêm