TIN TỨC
icon bar

Hồ Thế Hà đường thơ tối giản

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2024-11-08 07:39:09
mail facebook google pos stwis
542 lượt xem

 ĐỖ LAI THÚY

Trong lịch sử thơ ca, người ta thấy có hiện tượng luân chuyển giữa thơ dài và thơ ngắn. Ở Việt Nam, thời trung đại cùng lúc tồn tại các thể thơ dài như truyện thơ nôm, ngâm khúc, hát nói, bài ca,… và thể thơ ngắn như Đường luật, trong đó ngắn nhất là tứ tuyệt thất ngôn, ngũ ngôn.

Đến thời hiện đại, để phá vỡ thể thơ Đường luật hàm súc đến thành vón cục, các nhà Thơ Mới phải đưa chất văn xuôi vào thơ nhằm phá vỡ cú pháp đối xứng, và do đó tạo ra thể thơ vắt dòng dài hơi hoặc móc nối các khổ bốn câu thành bài thơ, về cạnh khía lý thuyết có thể dài đến vô tận. Thời kháng chiến chống Pháp và Mỹ, thơ bị/ được sử thi hoá làm tiền đề xuất hiện thể trường ca, truyện thơ. Sau đó thì thể thơ tự do đã vượt qua những nghi kị xã hội để lên ngôi. Hiện nay, một khi thơ dài lên đến thiên đỉnh thì bắt đầu xuất hiện xu hướng thơ ngắn nhằm tạo ra sự đồng tồn dài ngắn, hoặc luân chuyển thơ dài thành thơ ngắn.

Người đầu tiên thể nghiệm thơ ngắn, đúng hơn cực ngắn là Đoàn Văn Chúc: thơ một chữ (ví dụ: tên bài thơ là Vợ chồng, nội dung Xong, bình luận về bài thơ này, Trần Dần viết: Mớ bòng bong ấy thế mà xong!). Trần Dần làm thơ mini, tức thơ một câu (ví dụ : Mưa rơi không cần phiên dịch). Lê Đạt làm thơ Haikâu gợi nhớ đến thơ Hài cú, Haiku của Nhật Bản. Sau khi múa bút tung hoành câu chữ khắp thiên hạ, Mai Văn Phấn lui về Hải Cốc làm thơ ba câu. Tập Thả của anh gồm mấy trăm bài thơ tam cú. Gần đây, Trần Quang Quý có tập thơ namkau… Nằm trong xu hướng đó, Hồ Thế Hà năm 2015 có tập thơ ngắn sương, còn trong năm nay, 2024, là tập Thẳm xa.

Thẳm xa của Hồ Thế Hà gồm 160 bài thơ tam tuyệt, trong đó, thỉnh thoảng có bài tứ tuyệt, bài hai câu và bốn phụ bản rất đẹp của Nguyễn Phước Hải Trung. Viết thơ ngắn, nhà thơ thức nhận là để “thể hiện những hiện thực buồn vui từ cuộc sống và ân nghĩa quanh cuộc đời của tôi. Những cảm xúc và suy nghĩ về từng vấn đề và đối tượng, tôi cố gắng cấu trúc dồn nén trong mỗi khổ thơ 2,3,4 câu, chủ yếu là ba câu ngắn, có khi được cắt từ một câu thơ thành nhóm ngữ điệu 2,3,4 từ.”. Nhà thơ tuân thủ cấu trúc này cho toàn tập thơ:

Niềm vui không cầm được

Nỗi buồn cứ theo sau

Thơ lập phương sự sống.

                            (Lặng lẽ)

Tiếp nối kiểu tư duy thơ độc đáo của Tơ sương, ở tập Thẳm xa này, Hồ Thế Hà cố gắng phát triển tư duy nghệ thuật thơ một cách mới lạ hơn. Trước đây, người ta thường tách rời nội dung và hình thức, coi hình thức là cái vỏ bao chứa nội dung, phụ thuộc vào nội dung, và do đó không quan trọng bằng nội dung. Từ đó, thơ bị rơi vào tình trạng suy kiệt về nghệ thuật. Ngày nay, người ta thấy rằng nội dung và hình thức là thống nhất và không thể tách chia. Để làm rõ điều này, người ta chia nội dung thành nội dung của nội dung và nội dung của hình thức; chia hình thức thành hình thức của hình thức và hình thức của nội dung. Nội dung của nội dung thực chất chỉ là tài liệu, hình thức của hình thức chỉ là vật liệu. Hai cái này không có tính nghệ thuật. Chỉ nội dung của hình thức và hình thức của nội dung mới chính là nghệ thuật. Trong thơ, hình thức và nội dung chính là chữ và nghĩa, chữ sinh ra nghĩa. Ý thức được điều này, thơ ngắn Hồ Thế Hà đã nâng được tư duy nghệ thuật thơ của mình lên một cấp bậc mới:

Tôi dậy sớm mỗi ngày

Thơ cùng tôi gọi chữ

Chữ tạo sinh nghĩa

                          (Thơ)

Tờ giấy trắng

Gọi lạc quan ngôn ngữ

Cây bút hiện sinh nỗi buồn

                          (Ngôn ngữ)

 

Khi ngôn ngữ hiện sinh tư tưởng

Tứ thơ lần tách bỏ trong ngôi nhà tâm hồn

Mọi tín hiệu được đánh thức!

                           (Tứ thơ)

Thơ ngắn thì ít chữ, mà ít chữ thì làm sao để có được nhiều bóng chữ. Trong Thẳm xa, Hồ Thế Hà muốn cho một chữ phải cùng lúc phát ra nhiều bóng chữ. Ông đã sắp xếp làm sao để quanh mỗi con chữ có nhiều tấm gương-chữ khác như có nhiều hình chiếu trong ngôi nhà kính vạn gương. Đó là việc xây dựng các hình tượng, biểu tượng thơ để lời ít ý nhiều, thậm chí ý ngoài lời, ý không lời. Đó là các biểu tượng có tính triết lý, triết học. Xin đơn cử một vài bài để minh chứng cho kiểu tư duy thơ ngắn của Hồ Thế Hà:

Mảnh vỡ ngược xuôi

Nhặt không ghép được

Chia tay bùi ngùi

                          (Mảnh vỡ)

Xem đêm không thấy ngày

Xem ngày không thấy đêm

Xem mà không xem

                          (Xem)

Xa thẳm không gian

Thẳm xa thời gian

Thăm thẳm cùng nhau về gọi cửa

                          (Thẳm xa)

Hồ Thế Hà là người đa tài. Ông là một nhà giáo nhiệt tâm. Một nhà lý luận phê bình hăng hái. Một nhà thơ tài hoa. Riêng về thơ, đến nay Hồ Thế Hà đã có 8 tập xuất bản. Đường thơ của ông đi từ thơ dài đến thơ ngắn. Ngày một tối giản hơn. Hy vọng một ngày nào đó, ông sẽ làm thơ một chữ (monomot). Mỗi bài thơ chỉ là một con chữ, chữ- nguyên tử, ẩn chứa một năng lượng có sức nổ của một Bigbang.

Chùa Thầy, tháng 10 năm 2024

Đ . L . T

Bài viết liên quan

Xem thêm
Từ motif cũ đến thông điệp nhân văn mới – một góc nhìn chuyên môn và cảm xúc
Theo PGS.TS Nguyễn Đức Hạnh, từ motif cũ, cách kể cũ, Vũ Ngọc Thư vẫn mang đến một truyện ngắn tốt – nhờ biết giữ lại giá trị của những điều quen thuộc và gợi mở một cảm quan hiện đại về hậu chấn chiến tranh. Đặc biệt là cái nhìn đầy chia sẻ với người phụ nữ và trẻ em – những phận người thường bị khuất lấp sau vầng hào quang chiến thắng.
Xem thêm
Từ chuyện “Trăm ngàn” nghĩ về phê bình và giải thưởng văn chương
Bàn tròn Văn học xin giới thiệu hai góc nhìn từ nhà văn Nguyễn Quế và cử nhân Sử học, CCB Nguyễn Xuân Vượng – như thêm hai lát cắt cho tấm gương phản chiếu đời sống văn chương hôm nay.
Xem thêm
Phê bình cần lý trí và người viết cần lắm lòng nhân ái
Trong bài viết “Trăm Ngàn trước búa rìu dư luận” dưới đây, nhà văn Phan Thị Thu Loan không đứng về phe nào, chỉ chọn đứng về phía sự hiểu – và sẻ chia.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 15: Cuộc thi văn chương có bị “đánh cắp”?
Kỳ này trân trọng giới thiệu một số ý kiến tiêu biểu từ các nhà thơ, nhà văn – như một cách lan tỏa lòng yêu nghề, yêu sự thật và dám lên tiếng trước những điều bất minh:
Xem thêm
Minh bạch đến đâu là đủ? Và liệu chúng ta có đang đòi hỏi quá mức?
Mời bạn đọc cùng theo dõi bài viết của nhà văn Đặng Chương Ngạn — một tiếng nói tỉnh táo trong bão thông tin — và cùng Bàn tròn giữ vững tinh thần đối thoại xây dựng, công tâm, và văn minh.
Xem thêm
Đọc xong buồn... mà không hiểu vì sao tôi buồn
Một bài viết ngắn, không nặng lý luận, nhưng có sức truyền cảm – bởi nó được viết từ trải nghiệm, từ nhân cách và từ tình yêu thực sự với văn chương.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 12: Ai mê cứ mê, còn gã thì hổng mê truyện này!
Một bài viết dễ thương, đúng chất “báo bổ”, và cũng là một dư vị khác lạ góp vào mâm Bàn tròn lần này – nơi mà mỗi tiếng nói đều có giá trị khi được gửi gắm với tinh thần xây dựng và vì văn chương một cách chân thành.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 11: Rơi tõm vào vực thẳm…
Với tiêu đề gợi hình Rơi tõm vào vực thẳm…, bài viết không chỉ phản ánh nỗi hụt hẫng của người cầm bút, mà còn phơi bày sự sụp đổ âm thầm của niềm tin.
Xem thêm
Một góc nhìn có thể không thuận nhưng cần thiết
Bàn tròn Văn học kỳ 10 trở lại với một tiếng nói… không êm ái, thậm chí có phần khá gắt, nhưng đáng để đọc: TS. Hà Thanh Vân, người vẫn kiên trì với góc nhìn phân tích trên cơ sở một kiến văn đáng nể, và không né tránh các câu hỏi về chất lượng thực sự của một tác phẩm văn chương.
Xem thêm
Có nhất thiết phải “xài thuần Nam Bộ” thì mới gọi là truyện miền Tây?
Dưới góc nhìn của một người làm thơ nhưng không thiếu lý luận, bà đặt Trăm Ngàn vào những câu hỏi không dễ trả lời
Xem thêm
Một truyện ngắn trung bình với những tín hiệu tích cực đáng mong chờ
Kỳ 8 này, chúng tôi xin giới thiệu một bài viết khá công phu của tác giả SƠN HÀ – “một giáo viên dạy văn bình thường” đã nghỉ hưu, nhưng vẫn còn nặng lòng với văn chương và nghề dạy học.
Xem thêm
Truyện ngắn “Trăm Ngàn”: Kẻ khen người chê, nghĩa là văn chương còn sống!
Bàn tròn Văn học tuần này xin giới thiệu hai status - hai góc nhìn mới: một người khen ngợi chân thành, một người phản biện chi tiết và không ngại “nói thẳng”.
Xem thêm
Trăm ngàn… câu hỏi sau một truyện ngắn
Chuyên mục Bàn tròn Văn học kỳ này trân trọng giới thiệu những ý kiến chọn lọc từ những người làm công tác chữ nghĩa hoặc yêu chữ nghĩa để cùng góp phần “làm tròn” hơn nhiệm vụ của một cuộc đối thoại văn chương chân thành.
Xem thêm
"Nhà là nơi có tình thương”
Bài viết được chia sẻ trên Facebook cá nhân của nhà thơ Lê Gia Hoài.
Xem thêm
Lạc giữa truyện ngắn “Trăm Ngàn”
Đọc truyện ngắn Trăm Ngàn, chúng ta luôn có một trạng thái bất an. Cứ phải véo vào tay xem mình có còn tĩnh trí nữa không, bởi ta có cảm giác như đang bị lạc trôi – lạc về địa lý, lạc về vùng miền, lạc về thời đại.
Xem thêm
Trăm ngàn câu chữ – trăm ngàn cách đọc
Một bài viết phản biển ý kiến của TS Hà Thanh Vân về truyện ngắn Trăm Ngàn.
Xem thêm
Hốc chọ - Trường ca thấm đẫm hồn quê xứ Nghệ
Nguồn: Nghệ An Cuối Tuần, số 15/6/2025.
Xem thêm