- Thơ Nguyên Hùng
- Hồn đất - Nỗi niềm xưa
Hồn đất - Nỗi niềm xưa
Chào quý bạn đọc của "Nguyên Hùng - Cánh buồm thao thức"!
Thời gian cuối tháng Sáu năm 2025 này, khi đất nước sắp có những thay đổi về bản đồ hành chính, lòng tôi không khỏi dâng lên nhiều cảm xúc. Đó là những trăn trở, bâng khuâng về ký ức, về "hồn đất" và về những giá trị thân thương gắn liền với địa danh cũ.
Với hai bài thơ "ĐÊM TRỪ TỊCH" và "TIỄN MÙA XƯA", tôi muốn chia sẻ những nỗi niềm rất thật ấy. Một mặt là sự trầm tư trong khoảnh khắc giao thời, khi cái cũ đi qua và cái mới sắp đến. Mặt khác là tiếng lòng nuối tiếc, bâng khuâng khi những tên gọi, những mảnh đất quen thuộc bỗng chốc "thay màu mới".
Tôi tin rằng những cảm xúc này không chỉ của riêng mình và xin chia sẻ cùng các bạn.
ĐÊM TRỪ TỊCH
Soi gương trời đất đêm trừ tịch
Thành xưa, tỉnh cũ đã không còn
Sớm mai thức dậy… trên quê mới
Đất rộng hơn, người cũng đông hơn
Giã biệt xã xưa – đâu thể đổi
Những gốc đa, giếng nước, sân đình
Phố thị từ nay lên... phường mới
Mà lòng người vẫn thấy chông chênh…
Có một sợi tơ vương không dễ cởi:
Tháng Bảy về khơi mở giấc mơ xanh
Mong đổi mới không quên điều cốt lõi
Là hồn quê từ gốc đến thân, cành…
30/6/2025
TIỄN MÙA XƯA
Ngày mai bản đồ thay màu mới
Tỉnh cũ, phường xưa đã khác rồi
Tên gọi bao đời đem đóng gói
Biển xanh núi thẫm cũng di dời
Đak Lak ngỡ ngàng ôm sóng vỗ
Đồng Nai ngơ ngẩn tiếc ngọc trai
Ai ngắm Mai Châu - về Phú Thọ
Ai ôm Eo Gió - đến Gia Lai…
Ta như hạt bụi trên tay Chúa
Vô tình rơi giữa những ô màu
Mai này con cháu lần xem sử
Có hỏi: quê mình ở nơi đâu?
Hồn đất nghìn năm vừa tỉnh giấc
Chợt nghe tên mới át tên xưa…
Lịch sử bao giờ thôi thổn thức?
Một câu hỏi nhỏ phút giao mùa...
30/6/2025
Nguyên Hùng