TIN TỨC
icon bar

Nhà thơ Trương Nam Hương - Chiều nay mùa thở đầy ta nỗi buồn

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2022-10-26 05:27:58
mail facebook google pos stwis
3862 lượt xem

NGÔ ĐỨC HÀNH

Trương Nam Hương là nhà thơ nổi danh từ lúc còn trẻ. “Mẹ cho anh tuổi Mèo Tam thể”, (thơ Trương Nam Hương), nghĩa là ông sinh năm 1963, tuổi Quý Mão – Tết tới, năm Quý Mão, vị chi nhà thơ Trương Nam Hương vừa tròn “Lục thập hoa giáp”.

Xét theo ngũ hành thì tuổi Quý Mão có can Quý thuộc hành Thủy còn chi Mão thuộc hành Mộc. Mà ta có Thủy sinh Mộc, đây là một mối quan hệ tương sinh tốt đẹp do nước sẽ nuôi dưỡng cây cối đâm chồi nảy lộc.

Ngó Trương Nam Hương nhận ta ngay, ông là con người của sự may mắn. Phải chăng vì thế mà năm 28 tuổi Trương Nam Hương đã được nhận Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam. Thành tựu văn chương này là hạnh phúc, không dễ có được, nhất là khi tuổi đời, tuổi văn chương còn trẻ. Nói là “may mắn” thì cuộc đời luôn thế. Ví như trong bóng đá, đội đá đẹp chưa chắc đã là đội thắng. Tất nhiên đội thắng bao giờ cũng là đội hay. Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam dành cho một tác giả, chắc chắn người đó phải có tài. Ông từng đạt danh hiệu “Nhà thơ được yêu thích nhất” do Báo Người Lao động bình chọn, tôn vinh từ năm 1992, lúc ông 29 tuổi.

Đầu tháng 3 vừa rồi, nhà thơ Trương Nam Hương tặng tôi tập thơ mới “Thời nắng xanh & Những bài thơ khác” của ông. Đã gần một tháng trôi qua, công việc cứ cuốn đi, tôi như người rơi vào lõm nước xoáy ở những công trình bara thủy lợi nên chưa có thời gian đọc liền mạch. Mỗi hôm đọc vài bài xong gấp lại, lóc cóc nhảy sang việc khác. Dù vậy tôi đã nhận ra, vì sao Trương Nam Hương đặt tên tập thơ “Thời nắng xanh & Những bài thơ khác”. Xin thưa, đây không phải là tên riêng một bài đặt chung cho cả tập. Bài thơ “Thời nắng xanh”, tác giả xếp ở cuối (theo mục lục). Hẳn là Trương Nam Hương giao cho “Thời nắng xanh” một sứ mệnh làm nốt nhạc cuối cùng ngân lên trong bản khí nhạc gồm 148 tiết tấu của anh.

...

Vườn nhà ngoại trĩu ớt xanh ớt đỏ

Quả ớt cay nồng theo bà xuống chợ

Con sáo mổ ăn nói tiếng con người

Nó biết thưa bà nó biết trêu tôi

(Thời nắng xanh)

Phần đầu “Thời nắng xanh & Những bài thơ khác” gồm 48 bài thơ tứ tuyệt (nếu tính cả bài “Khúc em” gồm I và II). Bài đầu tiên là bài về mẹ “Mẹ giờ hóa nén hương thơm đỏ / Thương lặng nhìn con chẳng rụng tàn / Khói thắt se vòng lo mẹ nặng / Cõi về cong vít cả chân nhang”, (Mẹ). Phần thơ tứ tuyệt này đẫm bóng mẹ. Có lẽ, Trương Nam Hương viết trong những ngày thân mẫu của ông vừa đi xa, vào cõi mây trắng, để lại cho ông một khoảng trống, ngơ ngác, cô đơn...Danh từ “mẹ” xuất hiện trong rất nhiều bài thơ của phần này, từ “Gió khuya”, “Băng khoăn”, “Chùa Vĩnh Nghiêm”, “Tuổi thơ”, “Dặn lòng”, “Ngõ nhỏ với trúc xinh”. Tất nhiên, bà nội, thân phụ và cả nhân vật “em” nữa cũng xuất hiện trong phần tứ tuyệt.

Đọc hết tập thơ “Thời nắng xanh & Những bài thơ khác”, nhận ra một “tôn giáo mẹ” trong tâm hồn nhà thơ Trương Nam Hương. Đọc nhiều bài thơ, câu thơ về bà nội, về cha, về mẹ, về chị, về em của ông xúc động. “Tôi bước ra sân mắt trăng giàn dụa / Cây thị lắc như bông hồng nhảy múa / Tôi gọi bà. Bà mất đã nhiều năm...”, (Cổ tích của bà).

...

Ruổi rong khắp bốn phương trời

Câu thơ hành khất theo người hành hương

Ta gom nhặt giữa đời thường

Nỗi đau của mẹ nỗi buồn của cha

(Câu thơ ngày về)

Trong phần tứ tuyệt đầu tập, nhà thơ Trương Nam Hương còn qua những nhân vật lịch sử, văn hóa như Nguyễn Trãi, Cao Bá Quát, Nguyễn Du, nhân vật Kiều của Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Đồ Chiểu, Thị Nở, Chử Đồng Tử để ám dụ những vấn đề lớn hơn thuộc về con người và thời đại, về nhân thế và thời thế. Trương Nam Hương sở hữu một kho báu nỗi buồn, nỗi buồn khách thể, ngay cả “Tiếng thở của mùa” nhập vào ông thành nỗi buồn chủ thể. Cứ thế dâng đầy lên. “Nghe mùa trở gió hoang mang / Nắng mưa cũng nhạt thời gian cũng nhòa / Tình người xa lắm là xa / Chiều nay mùa thở đầy ta nỗi buồn”, (Tiếng thở của mùa).

Thường thì "hít vào" mới "đầy" sao "thở" lại đầy? Mùa thở, là thi ảnh rất dư ba. Mùa thở vạn vật mới có dưỡng khí, kể cả con người. Thế nhưng sao lại "đầy ta nỗi buồn"? Ngoài tâm trạng bản thể, ở đây, "thở"- "đầy" còn là phi nguyên lý, phi tuyến tính, và, có thế mới Trương Nam Hương.

“Thời nắng xanh & Những bài thơ khác” thực sự là một âm bản tâm hồn trong ký ức nhà thơ Trương Nam Hương. “Mỗi đêm ngủ ta mơ thức dậy / Khẽ quờ tay chạm cát sông Hồng / Ai mới thả cánh bèo qua đấy / Có chở dùm Quan họ theo không?”, (Hồi tưởng). “Anh cứ tưởng tháng năm hào phóng lắm / Thơ dại ngày anh lộc vừng lấm tấm / Ngây dại ngày em xao xít dây bìm”, (Tạp cảm). Cứ thế, Trương Nam Hương hồi tưởng, tạp cảm về “Miền em”, về “Rơm rạ một thời tôi”, về “Cổ tích của bà”; về mẹ, về cha... ”Nhặt tuổi mình” nơi “Góc cỏ”, nơi “Khói bếp xưa”. Phải nói rằng, bản đồ tâm hồn Trương Nam Hương rậm rịt cỏ may, dây chạc chìu...quấn quýt thời “Hoa vàng một thuở”. Trương Nam Hương và người nặng nghĩa, nặng tình. Tập thơ “tố cáo” ông là người hoài niệm, đa mang, đa sầu, đa cảm.

...

Cơn lam lũ của một thời

Để khi khôn lớn nên người lại xa

Mỗi lần nhìn khói ngang qua

Tự dưng mắt nhớ quê nhà lại cay

(Khói bếp xưa)

Viết về cha, Trương Nam Hương có bài “Dâng cha” và bài “Lời thưa”. Người cha hiện về cùng quê hương xứ xở, với cảnh đời buồn thương của người đàn ông xứ Huế tài hoa đa đoan: “Trong cha có một câu hò/ Trong câu hò có con đò sông Hương/ Trong sông Hương có nỗi buồn/ Trong thăm thẳm có vô thường thi ca...” (Lời thưa). Bóng cha, dáng mẹ, tuổi thơ, quê hương...trong thơ Trương Nam Hương lồng lộng, xoắn xuýt, vừa giản dị, vừa sang trọng cho người đọc những cảm xúc đặc biệt.

Trương Nam Hương là con người như thế. Luôn hoài niệm, nhớ thương, giàu trắc ẩn; dễ chia sớt nhọc nhằn cùng nhân thế. Với một nhà thơ có tâm hồn như thế, hẳn nhiên, thơ ông giàu cảm xúc, ánh lên vẻ đẹp thuộc tâm hồn con người. Cám ơn nhà thơ Trương Nam Hương đã tặng thơ./.

25/10/2022.

Nguồn: FB Ngô Đức Hành

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bàn tròn kỳ 36: Khi nhà thơ bị “vô hình” trong ca khúc phổ thơ
Có một nghịch lý đáng buồn trong đời sống âm nhạc – thơ ca: ca khúc phổ thơ thì nhiều, nhưng tên nhà thơ thường bị quên lãng.
Xem thêm
“Chữ gọi mùa trăng” – Khúc tri âm dịu dàng của một tâm hồn nữ tính
Tập thơ “Chữ gọi mùa trăng” của Triệu Kim Loan là thế giới nội tâm phong phú, đa chiều của một tâm hồn phụ nữ đầy trải nghiệm.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 35: Ai đang gieo “tin giả” trong văn học?
Ai mới thật sự gieo “tin giả” vào lòng công chúng? Và phải chăng chính sự thiếu minh bạch, thiếu chính trực của những người cầm bút mới là “chất độc” đầu độc niềm tin văn học hôm nay?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 34: Hư cấu nghệ thuật trong phim “Mưa đỏ”
Một tác phẩm nghệ thuật thành công không nằm ở việc tái hiện chính xác từng chi tiết, mà ở chỗ khơi dậy tình yêu nước và lòng biết ơn cha anh, để lịch sử tiếp tục sống động trong tâm thức nhiều thế hệ.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 33: Khi “cái kết nhân văn” đi nhanh hơn tâm lý nhân vật
Truyện muốn nhấn mạnh tình máu mủ nhưng lại quên rằng tình phụ tử cũng cần thời gian và sự bồi đắp. Khi sự hòa giải diễn ra quá nhanh, cái nhân văn mà tác giả mong muốn dễ trở thành “nhân văn nóng vội”, chưa kịp đi qua những ngập ngừng, day dứt – vốn là hơi thở của đời thường.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 32: Nguyễn Duy và tiếng chuông gọi tên mười loại phê bình
Bài văn tế đặc biệt của nhà thơ Nguyễn Duy – một lời cảnh tỉnh, một tiếng chuông thức tỉnh từ một thi sĩ từng trải
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 31: Trăm Ngàn – từ cẩu thả chữ nghĩa đến vụng về truyền thông
Lần này, chúng ta hãy nghe hai cây bút vốn được xem là “những kẻ lắm chuyện” – TS Hà Thanh Vân và nhà văn Đặng Chương Ngạn nói gì? Một người đào sâu từ góc độ truyền thông – giữa báo chí chính thống và mạng xã hội, một người lại lật tung những chi tiết cẩu thả và phi lý trong chính văn bản truyện.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 30: Khi ý tưởng bị đánh tráo
Bàn tròn Văn học kỳ 30 xin mời bạn đọc cùng đối thoại về câu chuyện này – không phải để truy cứu cá nhân, mà để suy nghĩ sâu xa hơn: văn chương sẽ đi về đâu, nếu lòng tin của người viết trẻ bị phản bội và lòng tin của công chúng bị bỏ rơi?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 29: Phản biện ẩn danh - Dũng khí hay sự né tránh?
Trong Bàn tròn kỳ này, câu chuyện nói về hiện tượng phản biện văn chương dưới những cái tên xa lạ, thậm chí là ẩn danh.
Xem thêm
Thi pháp của thơ ngắn – Trường hợp Mai Quỳnh Nam
Trong tất cả các thể loại văn học, thơ ca là nơi ưu tiên hàng đầu cho các hình thức ngắn gọn. Điều này không chỉ thể hiện ở độ dài khiêm tốn của các tập thơ mà còn nằm ở đặc trưng nội tại của thơ, vốn hướng đến sự cô đọng hơn so với các thể loại khác (như tiểu thuyết).
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 28: Minh bạch – từ chuyện nhỏ đến vấn đề lớn
Bàn tròn Văn học kỳ 28 không nhằm khơi gợi thị phi, càng không phải góp gậy góp đá “đánh hội đồng” một tổ chức nghề nghiệp mà chính “thư ký bàn tròn” này được vinh dự là hội viên.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 27: Công bằng trong xét giải - Từ quy chế đến thực tiễn
Giải thưởng văn học hằng năm của Hội Nhà văn Việt Nam đang đối diện một nghịch lý: quy chế một đằng, thực tế một nẻo.
Xem thêm
“Lời ru bão giông” - Hành trình từ chiến trường đến nhân sinh
Lời ru bão giông của Trần Hóa không chỉ là một tập thơ, mà là bản hòa tấu của ký ức, trải nghiệm và những suy ngẫm về đời sống.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 26: Khi công bằng bị bỏ quên, im lặng trở thành câu trả lời
Bàn tròn Văn học kỳ này xin giới thiệu nội dung tóm lược của hai bức thư ngỏ – coi đó như một lời chất vấn trực diện, một thử thách đối với tính minh bạch và liêm chính của một cuộc thi văn chương quốc gia.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 25: Minh bạch là điều kiện sống còn của uy tín văn chương
Bàn tròn kỳ 25 chọn hai bài viết mới nhất của nhà văn Đặng Chương Ngạn về “thầy Uông” – thành viên Hội đồng Sơ khảo – như chất liệu để trao đổi thẳng thắn.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 24: Trăm Ngàn câu hỏi, một chữ Minh bạch
Xin mời bạn đọc cùng ngồi lại, để lắng nghe, để bàn luận, và biết đâu, để cùng trả lời câu hỏi day dứt: Liệu văn chương Việt có thể đứng thẳng bằng phẩm giá của nó, hay sẽ mãi lẫn lộn trong những “trăm ngàn” trò chơi lợi ích?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 23: Giải thưởng, danh hiệu và chuẩn mực văn chương hôm nay
Nếu ở các kỳ trước, chúng ta chủ yếu xoay quanh truyện ngắn Trăm Ngàn, thì lần này, hai ý kiến góp mặt mở rộng vấn đề sang một góc nhìn gai góc hơn: chuyện “lợi ích nhóm” trong đời sống văn học – nghệ thuật.
Xem thêm
Những câu thơ thức “canh chừng lãng quên”
Với cảm hứng từ hai tứ thơ độc đáo – Cõng bạn đi chơi của Vương Cường và Dìu mẹ đi thăm mộ mình của Hồ Minh Tâm – bài viết của Bùi Sỹ Hoa (đăng trên Tạp chí Sông Lam, số 7/2025) đưa người đọc bước vào thế giới thơ về đề tài thương binh – liệt sĩ bằng một góc nhìn mới mẻ, giàu sức ám ảnh.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Đức Hạnh, nỗi niềm thành mây trắng
Cánh buồm thao thức trân trọng giới thiệu bài viết của TS, nhà thơ, nhà phê bình Lê Thành Nghị - một bài viết công phu, giúp người đọc soi chiếu tập thơ Khát cháy từ nhiều chiều, để người đọc khám phá một “hiện thực khác” giàu thi vị.
Xem thêm